Vương Tử không nói gì, sau một lúc lâu nói: "Ngươi đã là cô hồn dã quỷ, cũng biết Quý Tử Vũ, Thành Trang có chỗ nào bất phàm?
"Hai người hắn rất ít khi ở trên núi, lão phu nhìn không ra có gì bất phàm, nhưng bọn họ chưa từng tới gần Phật đỉnh sơn,mà Phật đỉnh sơn cũng không phải là địa phương đơn giản a ~ "
"Tăng nhân Vạn Thanh tự đều là các vị đại sư kim quang tráo đỉnh,ta cũng không thể tiếp cận được, nữ oa ngươi vẫn là không cần tới gần bọn họ mới tốt, này..."
"Tốt lắm, xế chiều đến khu thảo dược phía sau núi chờ ta, ngươi đi đi" Vương Tử đánh gãy lời nói đứt quãng của lão giả, thanh âm thản nhiên nói.
"Kia lão phu liền cáo lui " lão giả cũng hướng Vương Tử thi lễ, ôm sách bay đi, lúc gần đi nhịn không được nhìn thoáng qua Vương Tử, vẫn tĩnh lặng tựa thân cây cổ thụ như vậy,nhíu mi suy nghĩ nhìn không ra cảm xúc gì.
Vương Tử nhìn nhìn mặt trời ở phía tây, đứng dậy vỗ vỗ bụi đất dính trên quần áo hướng dược đường đi.
Vương Tử chậm rãi đi trên đường
xuống núi, nơi này là đỉnh núi, trên đỉnh núi là tầng sương mù mờ ảo,bất quá phía sau núi so với dược đường cao hơn khoảng mười trượng, liên tiếp ở giữa sơn đạo độ dốc cực thoải, mặc dù như vậy, Vương Tử vẫn cảm giác ngực rầu rĩ.
"Thân thể này,nếu cứ như vậy, không biết còn có thể sống bao lâu" Vương Tử bình tĩnh nghĩ.
Nếu sống lại, nàng tuyệt đối sẽ không bỏ sót bất kì cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-cuc-thien-ha/28806/quyen-1-chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.