Trong loa lại truyền đến giọng nói vui tươi:
"Hành khách chú ý, vừa nãy có tia sét hình cầu đánh trúng mấy toa tàu cuối cùng của chúng ta nên vì sự an toàn trong chuyến đi của mọi người, chúng tôi sẽ tiến hành kiểm tra và sửa chữa các toa từ 12 đến 15, mọi người vui lòng tạm thời sơ tán lên các toa trên theo sự hướng dẫn của quân lính Liên Bang. Đợi sau khi kiểm tra và sửa chữa xong thì mọi người có thể quay lại chỗ ngồi của mình. Cảm ơn sự phối hợp của quý khách."
Sau đó trong loa phát một bản nhạc du dương, tinh tinh tách tách như tiếng dòng suối chảy giữa khe núi.
Tiếng nhạc như ẩn chứa khả năng trấn tĩnh con người, tất cả những hành khách ban nãy còn đang hoảng loạn sốt ruột đều bình tĩnh lại. Lẩm bẩm đi về phía trước.
Nhưng Lý Diệu thì lại biết, chắc chắn không phải sét hình cầu.
Phù trận phòng ngự của đoàn tàu đã được mở ở mức cao nhất, có thể chống lại bất kỳ sự tấn công nào của sấm sét. Dù cho không thể chống đỡ thì đã có pháp bảo tránh sét giúp tia sét truyền thẳng xuống lòng đất. Làm sao có chuyện phá hỏng toa xe được?
Trong lúc tình thế cấp bách thì loa lại truyền đến giọng nói của nữ nhân viên đó, nhưng lần này có vẻ rất lo lắng, giọng nói vừa ấp úng vừa the thé, rõ ràng người nói đang rơi vào trạng thái hoảng sợ cực độ.
"Hành khách chú ý, sét hình cầu đã xuyên thủng phù trận động lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-tu-van-nien/2425403/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.