Nhìn những con số vẫn còn đang tăng lên trên màn hình, Ngụy Thiết vô cùng gian nan nuốt một ngụm nước bọt xuống. 
Trên trán, sau lưng, cả vùng hông, eo đều toát ra mồ hôi lạnh, làm cả người hắn ướt đẫm như mới lội từ dưới nước lên. 
Ấy thế mà thằng Ngụy Thiết có biệt danh là Thiết Thú vang dội này lại lau cũng không dám đưa tay lên lau một chút. Bây giờ, trong đầu hắn đều là hình ảnh ba mươi đấm vừa rồi nện vào người mình. 
Tuyệt đối sẽ… bị đánh chết! 
“Cậu là Thiết ca của lớp 3 đúng không? Cậu tìm tôi có chuyện gì không?” Lý Diệu cũng nhận ra người này chính là người có hung danh vang dội trong ngôi trường này nên kiên nhẫn hỏi lại thêm lần nữa. 
Đôi môi của Ngụy Thiết run run, không biết nên mở đầu như thế nào. 
Lý Diệu chớp chớp mắt, cảm thấy vô cùng kỳ quái… Hắn nghe đồn Ngụy Thiết là một người tàn nhẫn từ lâu rồi, nhưng trước giờ hắn và Ngụy Thiết đều là nước giếng không phạm nước sông, cũng không có liên hệ gì. Hôm nay là lần đầu tiên hắn nói chuyện với Ngụy Thiết, mà sao thằng nhóc này có vẻ… hơi ngốc? 
“Bạn, bạn Lý Diệu. Tôi có việc muốn nhờ cậu giúp đỡ.” Ngụy Thiết lắp ba lắp bắp nói. 
“Chuyện gì vậy?” Lý Diệu cười, hỏi lại. 
“Là, là thế này. Lúc tôi ra đòn luôn cảm giác có gì đó không đúng lắm, không biết bạn Lý Diệu có thời gian rảnh không, có thể chỉ cho tôi một chút không? Theo như lời của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-tu-van-nien/2425244/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.