Không ai biết một đoạn duyên phận cũ xưa đã bắt đầu phá bụi mà ra....
---------
Phía Bắc rừng Tuyệt Tích, muông thú bắt đầu trở nên xao động bất an, toàn bộ khu vực đều bị bao phủ bởi một tầng sương mù. Bầu trời một khắc trước vốn trong trẻo bắt đầu nổi gió, tầng tầng mây đen bốc lên đen đặc như mực. Tia chớp tím kèm theo tiếng sấm khiến lòng run sợ nặng nề tụ họp lại, tựa hồ như muốn phá hủy khu vực này thành trăm mảnh.
Dã thú hung mãnh nghe tiếng vội vã chạy về ẩn núp trong hang động, mà những con nhỏ yếu chỉ có thể run rẩy nằm yên tại chỗ, sợ hãi chờ đợi vận mệnh sắp đến. Ngay lúc này, ở nơi tối tăm bỗng truyền đến một tiếng nổ lớn, chẳng mấy chốc đã bị tiếng sấm che giấu, chỉ còn để lại một quầng sáng màu vàng. Tiếng sấm dần ngưng, sau đó toàn bộ khu rừng khôi phục sự yên tĩnh vốn có, chỉ còn nghe được tiếng ho khan trầm thấp kèm theo thống khổ.
Trong dư quang của tia chớp có thể thấy một hắc y nhân đứng trước một nữ tử, nữ tử ngã xuống đất, không ngừng ho ra máu, hồng y trên người chật vật vô cùng, không phân biệt được đó là màu sắc vốn có hay là màu máu. "Ngươi... làm càn! Ai cho ngươi lá gan dám ra tay với ta!"
Hắc y nhân khóe miệng khẽ nhếch, thanh âm lộ vẻ xem thường và tà ác: "Đúng thế, ai cho ta lá gan động đến ngươi đây? Bằng địa vị và thân phận ngươi, ai lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-tu-duyen-chi-vi-nang/2515348/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.