Lúc này Hạ Tâm Nghiên tay phải giơ chén rượu nghiêng người dựa vào bàn đá, không ngừng ngẩng đầu đem rượu uống cạn. Văn Uẩn Nhi ngồi phía đối diện có chút lo lắng nhìn nàng, từ lúc nàng đến thăm Thư Khinh Thiển trở về, liền một mực ngồi ở đây uống rượu ngắm trăng.
"Uẩn Nhi, bồi ta uống rượu đi!"
Văn Uẩn Nhi biết gần nhất Hạ Tâm Nghiên tâm tình không dễ chịu, cũng không nói thêm gì, khẽ gật đầu một cái.
Hạ Tâm Nghiên đem linh tửu rót đầy hai chén, đưa cho Văn Uẩn Nhi một chén, sau đó tự mình uống lên. Nàng lông mày mơ hồ ôm lấy mây đen, dưới ánh trăng càng hiện ra sầu khổ, một đôi mắt hoa đào cũng không còn nhiệt liệt như ngày thường.
Ngón tay thon dài cầm chén rượu thỉnh thoảng uống cạn, một vò rượu đã nhanh trống rỗng, nàng sắc mặt ửng đỏ, trong mắt mờ mịt men say, ánh trăng như nước chảy xuôi trên xiêm y đỏ rực của nàng, cả người lộ ra một tia quyến rũ khó nói nên lời.
Mỗi lần nàng ngẩng đầu uống rượu, mấy giọt rượu lưu lại theo khóe môi chảy xuống, dọc theo chiếc cằm ngọc rơi xuống chiếc cổ xinh đẹp, liền đi vào bên trong vạt áo màu đỏ, nhượng Văn Uẩn Nhi đau lòng đồng thời không khỏi có chút si mê, Hạ Tâm Nghiên như vậy mỹ đến rung động lòng người, cũng bi thương đến khiến lòng người co thắt.
Lúc nàng chuẩn bị lần nữa nâng ly rượu lên, Văn Uẩn Nhi nhịn không được đè lại tay nàng. Hạ Tâm Nghiên nghiêng đầu nhìn Văn Uẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-tu-duyen-chi-vi-nang/2515302/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.