Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Mễ Vu trầm xuống như nước Mặc dù ở Thiên Hoàn, thế lực của gia tộc đằng sau lưng hắn có quan hệ vi diệu với thế lực của hệ phái. Chưởng môn, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì tới tình hữu nghị giữa hắn và Lê Tiên Nhi.

Tuy Lê Tiên Nhi từ nhỏ đã bướng bỉnh, nhưng con người của nàng trượng nghĩa và thẳng thắn, hắn nhớ lúc nhỏ hắn phải ăn rất nhiều quả đắng do nàng mang lại. Nhưng tình hữu nghị của những thiếu niên rất là kỳ diệu, tất cả những điều trên không những không làm hai người bất hòa với nhau, mà càng thêm thân mật.

Trong thời đại linh lực, thiên phú tu luyện của Mễ Vu không xuất sắc như bậy giờ, nhưng dù vậy Lê Tiên Nhi chưa bao giờ kinh thị hắn, mà còn cổ vũ hắn.

Khi biết Mễ Nam đại nhân tán đồng việc đưa Lê Tiên Nhi tới Tây Huyền mạo hiểm, Mễ Vu đã vô cùng phẫn nộ, nhưng hắn không thể làm trái với ý định của nhân vật nắm giữ quyền hành chân chính của Mễ gia, vì thế hắn xung phong đi làm nhiệm vụ nguy hiểm lần này.

Nhưng điều bất ngờ chính là, Mễ Nam đại nhân đã đồng ý.

Bốn vị thủ tịch quan hệ với nhau rất tốt, ngoại trừ cái gã Tang Đông có tính cách hơi quái gở một chút ra thì ba vị còn lại đều có một số tính xấu, nhưng vẫn nằm trong phạm vi mọi người có thể chịu được.

Bọn họ lớn lên với nhau từ nhỏ nên rất tin tưởng nhau.

Hai người Tấn Tiểu Vũ và hắn đích thân lĩnh đội, lại mang theo bốn vị hoàn chủ, đội hình cường đại như vậy khiến hắn tràn ngập tin tưởng vào nhiệm vụ lần này. Nhưng hiện tại, kết quả đã vượt qua dự tính của bọn họ rồi.

Trong lúc nhập định, thân thể Tấn Tiểu Vũ khẽ run lên làm cho Mễ Vu vội vàng vứt bỏ tạp niệm tập trung vào nhập định.

Khi Tấn Tiểu Vũ mở mắt, liền nhìn thấy ánh mắt quan tâm của Mễ Vu, trên miệng không khỏi hiện ra nụ cười khổ:"Không xong rồi, Thần Văn bị phá hủy nghiêm trọng, muốn chữa trị phải mất ba tháng, hiện tại sức chiến đấu của ta chỉ còn sáu thành "

Trên miệng Mễ Vu cũng cười khổ, đệ tử Thiên Hoàn sợ nhất là Thần văn của bản thân bị hư hỏng.

Thần văn nằm trong tay các đệ tử đỉnh giai khác hẳn với thần văn trong tay các đệ tử thông thường. Thần văn của bọn hó chính là nơi sinh ra Thần lực, vì thế một khi Thần văn bị hư hỏng cũng đồng nghĩa với việc sản sinh và sử dụng thần lực trở lên khó khăn vô cùng.

Đây chính là tâm pháp mới nhất do Đại trưởng lão ngộ ra, nhờ vậy tâm pháp Thiên Hoàn thần văn đã phát truyển đến độ cao hoàn toàn mới.

Thế nhưng mà...

"Sao, thương thế Ngô Như ra sao rồi?"

Thanh âm Tấn Tiểu Vũ vang lên cắt đứt suy nghĩ trong đầu Mễ Vu, Mễ Vu liền an ủi bảo: "Đã ổn định rồi, nhưng khả năng chữa trị thần văn không còn được bao nhiêu"

Tấn Tiểu Vũ trầm mặc, trong mắt hiện lên vẻ thống khổ. Ngô Như chính là vị Hoàn chủ do chính tay hắn lựa chọn, và cũng là người đi theo hắn lâu nhất, vậy mà không ngờ...

Mễ Vu trầm mặc một lúc rồi bảo: "Chưa thấy Võ Chân trở về. "

Trong mười hai vị Hoàn chủ, thực lực của Võ Chân có thể nằm trong ba người đứng đầu, Võ Chân hi sinh cũng có nghĩa là thực lực của Mễ Vu bị tổn thất nặng nề.

Tấn Tiểu Vũ than thở: "Lần này chúng ta ngã một cái quá đau đớn rồi!"Trên miệng hắn nở nụ cười cay đắng, chiến đấu vô cùng tàn khốc khiến hắn thanh tình hơn nhiều, liền hỏi lại:"Có liên lạc được với Lê Tiên Nhi không?"

"Không liên lạc được"Mễ Vu cắn chặt môi gần như chẩy máu.

Tấn Tiểu Vũ mở lớn miệng nhưng một lúc lâu sau vẫn không biết nói gì đành ngậm nhùi cụt hứng.

Hai người đều biết rõ, lần hành động này đã thất bại rồi.

"Vì sao?"Chưởng môn Tây Huyền nhìn chằm chằm vào Chung Đức, hai con mắt của y đỏ ngầu như con thú bị lâm vào bước đường cùng.

Trên mặt Chung Đức vẫn không chút tình cảm, trả lời:"Người không có năng lực như vậy"

"Không!" Chưởng môn Tây Huyền điên cuồng, gào lên như một bệnh nhân tâm thần (gào lên như một thằng điên):"Ai bảo rằng ta không có năng lực như vậy?Dựa vào cái gì! Dựa vào cái gì mà bảo ta là không có năng lực!Chỉ cần ngươi đáp ứng yêu cầu của Thiên Hoàn là chúng ta có mười năm hòa bình. Mười năm!Chỉ cần mười năm thôi, là Tây Huyền trong tay ta sẽ quật khởi một lần nữa... "

Đôi mắt Chung Đức vẫn hờ hững không tia cảm xúc:"Tây Huyền hiện tại không còn giống như Tây Huyền trước kia"

"Như vậy không phải là rất tốt sao?"Chưởng môn Tây Huyền dùng khuôn mặt không thể tin nổi nhìn Chung Đức, trong miệng thì gầm lên:"Tây Huyền trước đây cường đại cỡ nào!Chúng ta chính là một trong bốn cự đầu của Tu Chân Giới, không ai dám trái ý chúng ta, chúng ta có địa vị cao cao tại thượng, được hưởng thụ hết tất cả do quyền lực cường đại mang lại... "

Chung Đức lạnh lùng đáp: "Cho nên, Vân Cơ chết, còn ta đi vào Sát Uyên lao tù. "

Câu đáp của Chung Đức khiến cái mồm đang quàng quạc của Chưởng môn lập tức ngậm lại, y ngơ ngác nhìn Chung Đức một lúc lâu, rồi điên cuồng gào thét:"Không! Ngươi không thể làm như vậy được! Ngươi là một thằng điên! ngươi muốn hủy hoại Tây Huyền...!"

Chung Đức lạnh lẽo đáp:"Tây Huyền trước đây không nên tồn tại"

Đáp xong lão xoay người đi ra ngoài.

"Ngươi không thể làm như vậy!Ngươi không thể làm như vậy!"Chưởng môn Tây Huyền bắt đầu lảm nhảm, thân thể y run rẩy liên tục, trong lòng y lúc này ngập tràn cảm giác sợ hãi, bỗng nhiên y như vớ được cọng rơm cứu mạng, liền gào lên:"Ngươi không thể làm như vậy!Cha ta có ân với ngươi! Ngươi phải trả ơn cho người!"

Nghe thấy câu gào thét của y, Chung Đức liền dừng bước, nhưng lão không hề quay đầu lại mà chỉ bỏ lại một câu.

"Ta đã bảo với ngươi rồi, ân tình của cha người ta đã trả xong"

Nói xong lão không hề lưu luyến gì, mà trực tiếp li khai.

"Ngươi không thể làm như vậy!Ô, Ô ngươi không thể làm như vậy!"

Tiếng kêu quàng quach như một thằng điên đã dừng lại.

Báo cáo của Mễ Vu và Tấn Tiểu Vũ được truyền về Thiên Hoàn, khiến cả tầng lớp cao tầng của Thiên hoàn rung động.

Cạm bẫy!

Đây chính là một cạm bẫy!

Mạc Vân Hải đã phái ra gần như tất cả cao thủ đỉnh giai có trong tay để sắp đặt một âm mưu động trời này!Thiên Hoàn tổn thất thảm trọng, không chỉ vậy, thất bại lần này đã đẩy Thiên Hoàn vào thế bị động.

Bọn họ đã dùng rất nhiều phương pháp để liên lạc với Lê Tiên Nhi, nhưng tất cả đều thất bại. Tất cả những dấu hiệu trên đã cho thấy, Lê Tiên Nhi đang rơi vào tình huống không tốt rồi.

Đối với Thiên Hoàn thì đây chính là kết quả mà họ không thể chịu đựng nổi.

Tâng lớp cao tầng phát sinh tranh chấp kịch liệt. Một bên cho rằng phải dùng tất cả lực lượng để cứu viện cho Lê Tiên Nhi. Còn phe còn lại thì chủ trưởng chuộc lại Lê Tiên Nhi thông qua đàm phán với Mạc Vân Hải.

Và phương án đàm phán này nhanh chóng lan rộng.

Nguyên nhân của việc này hết sức đơn giản, bởi vì thông qua bản báo cáo mà Mễ Vu và Tấn Tiểu Vũ báo về Thiên Hoàn. Có thể thấy cuộc chiến này đã bộc lộ rất nhiều vấn đề mà Thiên Hoàn đang gặp phái, ví như các đệ tử thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, đây chính là điểm yếu trí mạng trong các trận chiến sau này.

Cao thủ bên phía Mạc Vân Hải, đều là những người có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Còn đại đa số cao thủ phía Thiên Hoàn đều là những thiếu niên tuổi còn trẻ lại có thiên phú tu luyện Thần lực được phát hiện trong mấy năm gần đây. Có rất nhiều người ở thời đại Linh Lực không có chút tiếng tăm gì, vì thế không được hưởng lợi ích đặc thù. sau khi tiến vào thời đại thần lực, thiên phú tu luyện thần lực của bọn họ mới được phát hiện ra. lúc đó mới được môn phái coi trọng.

Tuy bọn họ rất chịu khó tu luyện, lại có được môn phái đứng đằng sau hỗ trợ nên nhanh chóng khiến bọn họ có được thực lực cường đại, nhưng tất cả điều đó không thể bù đắp lại việc thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, dù sao mấy năm gần đây bọn họ chỉ tập trung vào tu luyện và tu luyện mà thôi.

Nếu mang những người này ra so sanh với đám người ở Mạc Vân Hải thì bọn họ không có cùng đẳng cấp.

Nếu hai bên dùng số lượng cao thủ bằng nhau để chiến đấu, thì Thiên Hoàn không có nổi một phần thắng lợi.

Nếu sử dụng Chiến bộ để đối phó thì đó không phải là thượng sách, chẳng may chọc giận Tả Mạc thì e rằng cái mạng nhỏ của Lê Tiên Nhi cũng xong rồi.

Sau khi khẩu chiến giữa hai phe kết thúc, lập tức Thiên Hoàn cử ngay một sứ đoàn đi cả ngày lẫn đêm, nhanh chóng chạy tới Tây Huyền.

Tả Mạc chậm rãi mở mắt, lúc này thần lực đang cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể hắn cũng đã dần lắng xuống, giống như biển rộng đang gào thét biến thành trời yên biển lặng vậy. hắn thở ra một hơi dài, thẳng tắp như hỏa tiễn, trong hơi thở phun ra còn có mầu kim sắc nhàn nhạt.

Đôi mắt ám kim (vàng tối) sắc bén kia trông giống như hai vầng mặt trời nhỏ bé vậy.

Tốc độ di chuyển của Thái dương tinh trần cũng dần dần chậm lại, làm thần lực trong cơ thể cũng dần ổn định, từng luồng lửa cuồng bạo theo tốc độ chậm dần của Thái dương tinh trần cũng từ từ thu liễm. Những lưu diễm( luồng lửa) này tuy không phải là thần lực, nhưng nó lại có khả năng hòa hợp kì diệu với thần lực.

Trong mắt Tả Mạc, Thái dương tinh chủng chính là một bảo bối cực kì lợi hại. Quái thi cũng đã bảo với hắn, đó chính là vật truyền thừa của Thái Dương bộ lạc.

Tuy quái thi có thể phong ấn nó để cho Tả Mạc sử dụng, nhưng hắn vẫn không thể tìm ra cách chính xác để dùng Thái Dương tinh chủng.

Cho đến tận bây giờ.

Bỗng thần lực trong cơ thể Tả Mạc khẽ động, lập tức trên tay hắn xuất hiện một thanh Thái dương thần phủ.

Nhưng thanh Thái dương thần phủ này khác với thanh Thái dương thần phủ trước kia, ở trên quang phủ lúc này có những luồng hỏa diễm đỏ sậm đang bốc cháy ngùn ngụt khiến Thái dương thần phủ vốn bá đạo vô song càng thêm cuồng bạo. trên thân phủ lúc nào cũng tỏa ra khi nóng bức thẳng vào mặt đối phương.

Thái dương tinh chủng chính là phôi thai của thái dương chân chính, vì thế bên trong nó có ẩn chứa lực lượng của thái dương, phối hợp vô cùng ăn ý với thái dương thần lực.

Nói một cách khác, Thái dương tinh chủng chính là thái dương thần lực ở cấp độ cao.

Thủ pháp trên tay Tả Mạc khẽ đổi, lập tức trên tay xuất hiện một cây Thái dương thần thứ, Thái dương thần thứ lúc này cũng khác hẳn Thái dương thần thứ lúc trước, trên thân của Thái dương thần thứ này có xuất hiện rât nhiều vòng hoa văn mầu hồng, không chỉ vậy trên thân Thái dương thần thứ còn có những đoạn thái dương lưu diễm được phân bố khắp nơi.

Thực sự là âm hiểm a!

Chỉ cần đối phương hơi bất cẩn một chút thôi là cây Thái dương thần thứ sẽ nổ tung, lúc đó thái dương lưu diễm(luồng-dòng lửa mặt trời) trên thân nó sẽ vẩy lung tung ra khắp nơi. Những đạo lưu diễm này chính là căn nguyên của thái dương, vì thế chỉ cần đối phương dính một chút lưu diễm cũng đủ dẫn tới kết cục, thi cốt vô tồn.

Tả Mạc vừa cảm khái, vừa mừng rỡ như điên, mấy thứ âm hiểm bao giờ cũng tuyệt vời!

Lúc này thần lực trong cơ thể hắn cũng có chứa thái dương lưu diễm, cứ mỗi khi hắn tuần hoàn một chu thiên thì thái dương lưu diễm lại bồi bổ cơ thể hắn thêm một chút.

Tuy việc này không mang tới tác dụng trong thời gian ngắn, nhưng chỉ cần tích lũy lâu dài thì sẽ đem lại tác dụng phi thường.

Tả Mạc khẽ lắc lắc đầu, Thái dương tinh chủng trong người liền vận chuyển sinh ra thái dương lưu diễm liên miên không dứt, nhờ vậy công kích của hắn trở lên cường đại hơn rất nhiều, nhưng nó lại không có nhiều tác dụng trong viêc tăng trưởng thần lực bản thân.

Bỗng trong lòng Tả Mạc khẽ động, trên lí thuyết thì Lê Tiên Nhi không thể tăng trưởng thần lực nhanh bằng mình a, nhưng chiến đấu vừa nãy đã chứng minh thần lực của nàng cao hơn mình nhiều lắm.

Chẳng lẽ, Thiên Hoàn tìm được pháp môn đặc biết nào đó?

Nghĩ vậy ánh mắt của Tả Mạc không khỏi rơi lên chiến lợi phẩm của mình.

Chức Nữ toa trên thân Lê Tiên Nhi đã bị A Quỷ lấy xuống, đương nhiên đến giờ này Lê Tiên Nhi đã bị lột sạch, à, ngoại trừ y phục. A Quỷ đi theo Tả Mạc đã lâu nên nàng cũng học được đầy đủ tác phong của Tả Mạc.

Hương vị của việc đột phá khiến Tả Mạc hưng phấn, nhưng khi Tả Mạc nhìn thấy Lê Tiên Nhi thì đầu óc hắn trở lên thanh tỉnh hơn nhiều.

Bất giác hắn nuốt nuốt nước miếng.

Lê Tiên Nhi có địa vị ở Thiên Hoàn giống như địa vị của Lâm Khiêm ở Côn Luân năm xưa vậy. Nhưng Tả Mạc không nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lê Tiên Nhi mà nhìn chằm chằm vào đống chiến lợi phẩm mà A Quỷ lột xuống từ Lê Tiên Nhi.

Chức Nữ toa mầu hồng nhạt đang an tĩnh nằm yên trên mặt đất, trên thân nó vẫn có rất nhiều hoa văn tinh mỹ giống như tường vi.

Còn có những thứ khác như giới chỉ, thủ trạc, úc, A Quỷ, nàng quả thực quá xấu rồi, sao ngay cả giày mà nàng cũng cởi...

Nhưng, cởi rất là tốt a!

Tuy chiếc chiến ủng kia cũng bị tổn hại, nhưng chỉ cần nhìn hoa văn trên đó cũng biết nó không tầm thường rồi.

Bỗng hơi thở của tả Mạc trở lên gấp gáp hẳn, lúc này trong đầu hắn chỉ còn lại một suy nghĩ duy nhất.

Phát tài rồi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.