"Chuyện này để sau rồi hãy nói" Thang Thần sau khi nghe Thủ lĩnh hộ vệ báo cáo xong liền thản nhiên nói.
"Gia chủ..." Lão tam kiềm nén không được nên định nhanh nhẩu lên tiếng, tuy nhiên thần sắc của Lão đại vẫn không đổi, dường như đây chỉ là một chuyện bình thường chẳng hề liên quan đến mình chút nào.
Thang Thần liếc nhìn thuộc hạ mà sắc mặt lạnh nhạt rồi nói nhỏ: "Sau khi chuyện này xảy ra, ngươi hãy giết sạch tất cả những người ở chợ đi là xong, xem như mọi việc chẳng can hệ gì đến chúng ta. Nhưng tạm thời không ai được động chạm vào Tiêu Vân Hải, bất luận là kẻ nào đi nữa..., nhớ đấy!"
Lão tam nghe thế đành nín lặng, tuy gia chủ thường ngày rất uy nghiêm, nhưng rất ít khi nào nói nặng bao giờ, từ trước đến nay đã nói là làm. Nhưng mà hôm nay lại đưa ra mệnh lệnh nghiêm túc đến như vậy thì đúng là lần đầu tiên! Cho nên trong lòng Lão tam vừa kinh vừa sợ, nhưng trong lòng không khỏi tự nhủ gặp được may mắn, bởi vì người bị đánh chính là mình nếu không thì e rằng cái đầu này...
"Ngươi hãy lui ra ngoài đi" Thang Thần nói.
"Dạ!" Lão tam cúi đầu ảo não đi ra ngoài.
Trong gian phòng chỉ còn lại có hai người, lúc này Thang Thần mới cau mày mở miệng nói: "Yêu tộc làm cách nào mà có thể trà trộn tiến vào đây được?"
Lão đại lắc đầu trầm giọng nói: "Có lẽ không giống như cố tình gây nên".
"Cái gì? Không giống như cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-the-gioi/1896687/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.