Chương trước
Chương sau
Thực sự quá xa lạ!

Đã bao lâu không có cảm giác như này?

Từ sau khi bước vào soái giai, hai chữ nguy hiểm này tựa như không còn quan hệ gì với hắn nữa. Khi mùi vị nguy hiểm kéo tới hắn thậm chí còn có chút thất thần.

Nhưng Vũ Soái rất nhanh đã có phản ứng, một tiếng huýt gió dài, kiếm quang màu xanh lẫm liệt đâm phá biển hoa.

Trong tay hắn là trường kiếm màu xanh, thân kiếm dài nhỏ, trên đó có khắc những kí hiệu hoa văn theo phong cách cổ xưa.

Đây không phải là phi kiếm mà tu giả sử dụng, đó là một thanh ma binh, là một thanh ma kiếm!

Kiếm ở trong tay, toàn bộ lưỡng lự do dự trong lòng Vũ Soái đều biến mất sạch. Thanh ma kiếm trong tay hắn có tên là "thanh lý thiệt kiếm" (lưỡi kiếm cá chép xanh),cũng là một trong địa ma binh, xếp hạng còn hơn xa hắc tâm bảo tiền.

Thanh lý thiệt kiếm là khi hắn còn ở tướng giai đánh chết một gã địch nhân mà có được, lúc đầu phẩm chất chỉ có thể coi là tạm được, không hề có uy lực như hiện nay. Sau đó hắn đã cố gắng nghĩ cách, không ngừng dùng các phương pháp để tế luyện, uy lực của nó cũng vì thế mà không ngừng tăng lên, rất nhanh đã nhảy vào trong hàng ngũ địa ma binh, trở thành một trong những ma binh nổi danh nhất thiên hạ.

Thanh lý thiệt kiếm là dùng môi một con hủ thanh lý ma luyện chế mà thành. Hủ thanh lý ma là một loại ma tộc sinh hoạt ở sâu dưới đáy biển, chỗ lợi hại nhất của bọn họ chính là thanh thiệt (lưỡi xanh),vô cùng cứng rắn và sắc bén, không có gì không thể phá được. Mà sau khi bọn họ chết thì chỉ có duy nhất lưỡi của họ là không bị mục nát, tộc danh của bọn họ cũng bởi vậy mà có.

Thanh lý thiệt kiếm chém ra, biển hoa từ một hóa thành hai.

Xích đỏ khắp trời đụng phải thanh mang liền đứt gãy! Thanh mang phá không tạo ra một khe sâu hun hút trên bầu trời!

Một kiếm phá không!

Khí tức âm u mục nát từ trong khe tràn ra ngoài, cỏ xanh và cây cối trên mặt đất nhanh chóng héo rũ rồi tàn lụi.

Biển hoa cũng héo rũ, điêu linh, trong nháy mắt, biển hoa nhìn như vô biên vô hạn liền biến thành một biển cành khô lá úa.

Nguyên nhân quan trọng nhất khiến thanh lý thiệt kiếm có thể vang danh trong địa ma binh là nó có thể một kiếm phá vỡ không gian. Vũ Soái từ trong một phần điển tích cổ xưa phát hiện ra một loại cấm chế, nó có thể câu thông tới Âm Hủ giới, mà tài liệu quan trọng nhất của loại cấm chế này chính là lưỡi của hủ thanh lý ma.

Đối với loại cao thủ như Vũ Soái mà nói thì chỉ cần hiểu được điểm then chốt thì những cái khác tự nhiên không trở thành vấn đề.

Thanh lý thiệt kiếm dựa theo phương pháp này tế luyện mà thành.

Âm Hủ giới là một nơi kì dị, địa vực không lớn, hung vật mọc tràn lan nhưng chỗ nổi danh nhất của nó chính là âm hủ chướng khí chỉ có ở Âm Hủ giới, là một trong những kịch đột nổi tiếng thiên hạ. Ngay cả soái giai nếu bị dính phải cũng cực kì phiền phức. Dưới soái giai nếu dính phải thì chắc chắn chết tại chỗ.

Khi âm hủ chướng khí từ trong khe không ngừng tràn ra, kiếm ý của Ngã Ly nhanh chóng trở nên điêu linh, những sợi xích đỏ rất nhỏ kia cũng giống như băng tuyết dưới ánh mặt trời nhanh chóng bị tan ra.

Ánh mắt Ngã Ly lạnh lùng không có chút rung động nào, tựa như cảnh tượng trước mắt đã sớm nằm trong dự đoán của nàng.

Nàng cúi xuống vuốt ve những đóa hoa đã tàn, giọng ca lại vang lên: "Sinh không phải sinh, tử không phải tử, tâm ta không rời."

Chỉ thấy biển hóa héo rũ trên mặt đất đột nhiên điên cuồng hấp thu âm hủ chướng khí, trong nháy mắt chúng như nhận được chất dinh dưỡng, một lần nữa nở ra. Đóa hoa hấp thu âm hủ chướng khí càng trở nên kiều diễm ướt át hơn. Sợi xích đỏ một lần nữa lại hiện ra, mặt trên của sợi xích có rất nhiều đốm tựa như thải vũ vậy.

Trong không khí có thêm chút hương vị ngọt ngào.

"Có ý tứ!" Vũ Soái động dung, loại biến hóa này hắn không thể tưởng tượng nổi nhưng cũng nhìn ra được huyền ảo trong đó.

Thân là soái giai, tầm mắt của hắn không phải những cao thủ khác có thể so sánh được, chỉ cần liếc mắt là hắn nhìn ra phương pháp Ngã Ly tu luyện là một loại phương pháp kì dị có liên quan tới sinh tử. Điều này làm cho hắn có chút giật mình, sinh tử là một trong những mệnh đề thâm ảo của vĩnh hằng, phương pháp lấy sinh tử làm bối cảnh không có chỗ nào không phải tối nghĩa khó luyện, nhưng công pháp dám lấy sinh tử ra làm bối cảnh không có chỗ nào không phải là công pháp lợi hại.

Hắn biết được lợi hại nên càng cẩn thận hơn.

Khí tức trên người đối phương phi thường cổ quái, bừng bừng sinh cơ rồi lại nhanh chóng chuyển hóa thành tử khí. Trên người nàng, hai loại khí tức sinh tử hoàn toàn tương phản đồng thời xuất hiện. Loại trạng thái kì dị này làm hắn không thể xác định được chuẩn xác thực lực của đối phương.

Vũ Soái biết âm hủ chướng khí không thể nào tạo thành uy hiếp đối với nữ nhân thần bí này, ngược lại còn trở thành chất dinh dưỡng của biển hoa. Âm hủ chướng khí là do sinh vật sau khi mục nát mà biến thành, là một loại tử khí. Đối phương hiển nhiên có thủ đoạn chuyển hóa sinh tử, đem tử khí hóa thành sinh cơ.

Biển hoa nhộn nhạo, kiếm ý bạo động.

Bỗng dưng dưới chân Vũ Soái có thêm rất nhiều sợi xích nhỏ cuốn chặt lấy hắn.

"Hừ!" Vũ Soái hừ lạnh một tiếng, những sợi xích quấn quanh chân hắn nhất thời bị đánh bay.

Nhưng đúng vào lúc này, biển hoa đột nhiên lấy Ngã Ly làm trung tâm chậm rãi chuyển động.

Biển hoa trở thành một vòng xoáy thật lớn!

Rầm rầm!

Tiếng sợi xích vang lên, một sợi xích rất to chậm rãi hiện ra từ dưới chân nàng, mỗi khi hiện lên một chút thì sẽ vang lên những tiếng ngân.

Xích sẳt còn to hơn cả bắp tay của người trưởng thành, toàn thân đen như mực, trên mặt là chi chít những ma văn màu đỏ.

Sắc mặt Vũ Soái ngưng trọng, thanh lý thiệt kiếm trong tay ném về phía bầu trời.

Thanh lý thiệt kiếm vừa bay lên trời liền hóa thành một con cá chép xanh dài nhỏ, đột nhiên trên trời vang lên một tiếng sét, điện xà du tẩu, vô số hạt mưa nhanh chóng rơi xuống.

Màn mưa bao phủ đại địa, hơi nước tràn ngập.

Những hạt mưa nhìn như nhu nhược này lại có thể khiến biển hoa vận chuyển chậm lại.

Bất quy vũ giới của Vũ Soái!

Mỗi một hạt mưa đều ẩn chứa sức mạnh cường đại, giống như đầu mũi tên sắc bén nhất có thể xuyên thủng áo giáp. Mặt đất dưới chân trong nháy mắt liền tràn ngập lỗ hổng.

Nhưng biển hoa dưới màn bất quy vũ này mặc dù tốc độ xoay tròn có chậm lại chút nhưng vẫn kiều diễm như cũ.

Ngã Ly hờ hững nhìn Vũ Soái, sợi xích từng chút một hiện lên đằng sau nàng.

Nếu Vũ Soái có thể đi vào biển hoa thì sẽ phát hiện ra dưới chân Ngã Ly đang có một biển hoa khác, một bóng người trong suốt, đó chính là La Ly, hắn đứng ngược chiều cùng với một biển hoa khác, sợi xích phía sau hắn không ngừng rơi xuống dưới.

Thiết tác bất ly.

Chiêu này gọi là "thiết tác bất ly"!

----------------------------

Tả Mạc không có thời gian để ý tới chiến đấu giữa hai người, lúc này cơ thể hắn đang lâm vào một trạng thái cực kì quỷ dị.

Luồng nhiệt lưu do thái dương tinh loại tỏa ra giống như quân lâm thiên hạ, thoáng cái đã chấn nhiếp được thần lực đang loạn thành một đống ở trong cơ thể hắn. Nhưng khi âm hàn của nghịch long trảo với khí thế hung ác chui vào trong cơ thể Tả Mạc, nó giống như sư tử nổi giận đột nhiên nhào tới.

Âm hàn của nghịch long trảo với khí thế hung ác không cam tâm tỏ ra yếu kém, trực diện nghênh đón.

Giống như lôi câu địa hỏa ngày trước, hai luồng sức mạnh nhất thời rơi vào thế khó phân thắng bại.

Tả Mạc đáng thương trở thành chiến trường cho hai luồng khí tức này chém giết, lúc thì nửa bên trái lạnh tới cực điểm, lúc thì nửa bên phải nóng như lửa. Hai luồng sức mạnh này giống như hai con mãnh thú, thần lực loạn lưu trong cơ thể Tả Mạc giống như một tiểu hài tử bị hù dọa tới mức không dám có bất cứ cử động nhỏ nào.

Chỗ nào nó đi qua đều bị tổn thương nghiêm trọng, thật may mắn trong cơ thể Tả Mạc còn có thanh đằng huyền thủy, giọt thanh đằng huyền thủy kia cực kì có linh tính, không ngừng tu bổ thân thân Tả Mạc, vô cùng thần diệu.

Nhưng ngay sau đó phát sinh biến cố khiến Tả Mạc hồn phi phách tán.

Không biết có phải do bị kích thích hay không, càng ngày càng có nhiều nhiệt lưu chui ra từ trong khe nứt của thái dương tinh loại. Mà thanh tuyệt thế ma binh nghịch long trảo cũng không cam tâm tỏ ra yếu thế, từng luồng khí âm hàn hung lệ không ngừng từ phía sau chui vào trong người hắn.

Lần thứ hai song phương lao vào đánh nhau sống chết.

Mặt mũi Tả Mạc trắng bệch ra!

Ông trời ơi, sao lại chơi anh thế, cho dù anh có nhiều thanh đằng huyền thủy tới mấy cũng không đủ dùng à!

Nếu cứ tiếp tục như này thì khẳng định thân thể hắn sẽ bị hai luồng khí tức này chia rẽ.

Nhưng khiến Tả Mạc không ngờ tới chính là nhiệt lưu của thái dương tinh loại rất nhanh đã chiếm thượng phong, hiển nhiên nó ở cấp bậc cao hơn. Tả Mạc thở phào nhẹ nhõm, nếu như song phương cứ chiến đấu không ngừng thì chỉ sợ rất nhanh mình sẽ đi đời nhà ma.

Nhưng diễn biến tiếp theo lại khiến Tả Mạc vô cùng kinh sợ.

Nhiệt lưu của thái dương tinh loại đang chiếm thượng phong đi qua chỗ nào thì nơi đó cháy thành tro bụi, ngay cả thanh đằng huyền thủy cũng không thể chữu trị nổi.

Tả Mạc hiểu ra nhiệt lưu bên trong thái dương tinh loại là thứ mà hiện giờ thân thể mình không thể nào chịu nổi. So với tình huống trước mắt thì tình huống song phương ngang nhau như lúc nãy còn tốt hơn nhiều.

Ông cụ non hàn khí ơi, đến tiếp đi, đến tiếp đi!

Tả Mạc cố gắng suy nghĩ, chỉ hận không thể hỗ trợ nhưng khí tức âm hàn không những không tăng thêm mà trái lại còn bị nhiệt lưu của thái dương tinh loại tiêu diệt nhiều hơn.

Tả Mạc vẫn đang cố gắng cầu khẩn thấy thế không khỏi giận dữ.

Gia hỏa vô dụng!

Ngay cả một hỏa cầu còn chưa trưởng thành mà cũng không đánh lại thì thiên ma binh cái rắm gì chứ!

Trong lòng Tả Mạc thầm chửi rủa ầm lên!

Những lời này vừa hiện lên trong đầu thì nghịch long trảo trên lưng đột nhiên rung lên mãnh liệt, nó tựa hồ nghe thấy tiếng mắng của Tả Mạc. Một luồng khí tức không biết hung lệ hơn gấp bao nhiêu lần so với lúc này, giống như nổi giận bỗng xông vào trong cơ thể Tả Mạc!

Ba ngàn tơ phiền não tựa hồ cũng hiểu ra giờ đang là lúc khẩn cấp nên cũng buông lỏng nghịch long trảo hơn rất nhiều.

Luồng khí tức cực kì cường đại của nghịch long trảo vừa chui vào trong cơ thể Tả Mạc lập tức khiến nhiệt lưu của thái dương tinh loại trở nên tán loạn. Tả Mạc cảm giác thấy nghịch long trảo trên lưng đang không ngừng rung lên, Tả Mạc có ảo giác nghịch long trảo tựa như một nam tử thô hào đang vô cùng đắc ý cười ha ha.

Nhưng Tả Mạc không thể vui mừng nổi, trái lại còn thảm thương hơn. Khí tức của nghịch long trảo vô cùng cường đại, trấn áp được nhiệt lưu của thái dương tinh loại liền tàn phá bừa bãi trong cơ thể hắn.

Sát ý vô cùng hung lệ đang nhanh chóng phá hủy thân thể hắn!

Chết tiệt!

Tả Mạc muốn khóc mà không được, cũng may thái dương tinh loại không cam tâm bị đánh bại, lại có một luồng nhiệt lưu vô cùng nóng bỏng chui ra từ trong khe nứt đánh về phía khí tức âm hàn hung lệ của nghịch long trảo.

Người tới ta đi, thân thể Tả Mạc trở thành chiến trường giằng co.

Đủ loại đau đơn không ngừng giày vò thần kinh Tả Mạc nhưng hết lần này tới lần khác hắn không thể nhúc nhích, ngay cả kêu rên cũng không thể phát ra được. Ở trước mặt hai tuyệt thế hung vật này, Tả Mạc giống như một đứa trẻ con.

Nhưng hắn không buông tay.

Dù cho đau đớn tới tận xương cốt nhưng hắn vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, làm cho sự tập trung của bản thân vẫn được duy trì.

Hắn biết rõ muốn tìm được đường sống trong khi hai tuyệt thế hung vật này chiến đấu thì phải có bình tĩnh!

Không nhớ đã bao lần, ngay khi Tả Mạc sắp chết lặng đi…

Cơ hội lặng yên tới!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.