Một sư đệ vui mừng chỉ về phía trước: "sư huynh, phía trước là Hoang Mộc đảo."
Tả Mạc gật đầu, hắn nhìn về nơi xa, một cô đảo xuất hiện nơi xa.
Tất cả mọi người vui mừng, liên tục bay hơn hai tháng, cuối cùng cũng sắp tới nơi, mọi người thở phào.
Nhìn tới Hoang Mộc đảo, Tả Mạc cũng hiểu, vì sao môn phái lại hứng thú với một nơi hoang vu như vậy. Hoang Mộc đảo nằm ở nơi nước sâu, hai bên không thấy bờ, nếu muốn tới Tiểu SƠn giới, phải qua nơi này. Mà biển rộng vô biên, phi hành đường dài, bay tới đây đã cạn sức. Hoang Mộc đảo nổi bật lên là vị trí trọng yếu, nơi này có thể là địa điểm chỉnh đốn, nghỉ ngơi, chuẩn bị vượt sông ngăn giới.
Nếu không phải Tâm Hồ kiếm môn cần đi ngang qua Thiên Nguyệt giới mới tới được đây, bọn họ có được mấy giới tuyến sống, Hoang Mộc đảo là cứ điểm trọng yếu, bọn họ sẽ quyết không buông bỏ. Nhưng dù vậy, môn phái cũng phải trả giá lớn.
Nhưng, chỗ này cũng quá hoang vu.
Càng bay càng gần, cả hòn đảo thu vào mắt, Tả Mạc cảm khái.
Hắn được phái tới Hoang Mộc đảo cũng không oán hận, ngược lại thấy rất hài lòng. Môn phái bất hòa, mà sư huynh sư muội hắn quen biết đều không ở, rời đi tốt hơn. Hoang Mộc đảo tuy hẻo lánh, nhưng trời cao đất xa, môn phái phân tranh cũng không liên lụy tới xa vậy, vui vẻ tiêu dao.
Nhưng lúc này, đột nhiên từ đảo bay tới vài tu giả.
Một người trong đó kêu lên: "Người tới là sư huynh Vô Không kiếm môn?"
"Đúng vậy." Tả Mạc hành lễ, hắn đang chuẩn bị lấy ra tín vật. Không ngờ đối phương cười lên, xua tay: "Tả huynh đệ đích thân tới, tín vật không phải xét."
Tả Mạc ngạc nhiên: "Sư huynh biết ta?"
Mấy người cười, người đó nói: "Tả huynh đệ cùng Triều An đấu, ta may mắn có một ngọc giản ghi lại, xem qua nên có thể nhận ra Tả huynh đệ."
Tả Mạc lúc này mới hiểu, vội chắp tay khiên tốn: "Sư huynh chê cười."
"Ta đoán các ngươi sẽ tới trong mấy ngày này. A, mọi thứ ta đã thu dọn xong, từ hôm nay, Hoang Mộc đảo giao lại cho Tả huynh đệ. Ngọc giản này là một chút tâm đắc thời gian qua chúng ta trú thủ nơi này, hy vọng có thể giúp ích cho Tả huynh đệ. Cáo từ." Người đó chắp tay chào Tả Mạc, hắn không nguyện ý lưu lại ở nơi này thêm một khắc nào nữa, mấy người khác cũng dồn dập chắp tay chào Tả Mạc, sau đó dời đi.
Quá trình bàn giao nhanh tới mức Tả Mạc ngạc nhiên.
Mấy người theo Tả Mạc lại thấy cực có thể diện. Thanh danh Tả sư huynh ngay cả đệ tửu Tâm Hồ kiếm môn đều quen tai, bọn họ cũng thấy vinh dự lấy. Vô Không kiếm môn mới mở rộng, so với các đại môn phái căn cơ to lớn, vể mặt tâm lý đệ tử có khác biệt.
"Chúng ta xuống." Tả Mạc nhìn qua, thôi đội chim ngốc, hạ xuống trước tiên.
Những người khác đồng loạt đi theo.
Tâm Hồ kiếm môn bỏ ra nhân lực vật lực cho Hoang Mộc tiều rất có hạn, trên đảo ngoài mấy căn nhà đá, không có thứ khác. Các sư đệ đi cùng chán nản, nơi này hoang vu hơn bọn họ tưởng rất nhiều.
Tả Mạc không để ý, bước lên Hoang Mộc đảo, mới phát hiện này lớn hơn hắn nghĩ nhiều.
"Chúng ta phải an gia ở đây. Mọi người nghỉ ngơi trước hai ngày, sau đó khởi công." Tả Mạc nhìn qua mọi người.
Liên tục bay hai tháng, ngay cả chim ngốc cũng mệt, tọa kỵ của các sư đệ khác càng kém. Tả Mạc lấy ra một bình linh đan, đây là nguyên khí đan do hắn luyện ra, phẩm giai không cao, chỉ là cấp 2, nhưng luyện chế dễ dàng, giá thành không cao, hắn luyện chế một đống. Chim ngốc rất thích ăn, như ăn cơm, dùng để khôi phực thể lực, hiệu quả tốt.
Quả nhiên, rốc rốc, ăn bảy tám viên nguyên khí đan, chim ngốc khôi phục vẻ xú mỹ kiêu ngạo ngày thường, cao ngạo giương cổ, nửa thân trên bất động, hai chân dài mảnh tư thế ưu nhã, nhàn rỗi dạo chơi trên bãi cát.
Các sư đệ đỏ mắt nhìn chim ngốc, vẻ thần thuấn cảu chim ngốc dù người mù cũng nhìn ra.
Bọn họ cũng học Tả Mạc, lấy ra nguyên khí đan đút cho tọa kỵ của mình, chẳng qua có vài người tiếc của, nhiều nhát chỉ cho hai hạt. Trước khi xuất phát, Tả Mạc đã chia cho mỗi người một bình nguyên khí đan, ước chừng mỗi bình 50 hạt.
Hiện nay là thời kỳ giá cả leo thang, một bình nguyên khí đan giá không thấp. Mọi người phát hiện, đi tới Tả sư huynh cũng không quá tệ. Đi theo một vị sư huynh xởi lởi, cũng không quá thiệt thòi, Tả sư huynh còn là đệ tử hạch tâm.
Tả Mạc lần này tuyện chọn các đệ tử môn phái nhỏ mới gia nhập bản môn chưa quá một tháng. Bọn họ mới gia nhập, còn chưa bị các phái hệ trong môn kéo vào trận doanh. Còn về một số đệ tử nổi danh trong môn phái, Tả Mạc không lựa.
Đệ tử ngưng mạch kỳ, ai sẽ nghe hắn?
Hắn lựa tới những người này, đều là trúc cơ kỳ, cơ bản đều là tu giả sinh sản.
Nghỉ ngơi hai ngày, mọi người hoàn toàn khôi phục.
Tả Mạc kêu tất cả mọi người tới.
"Từ hôm nay, một thời gian rất dài, chúng ta sẽ đóng tại nơi chim đéo thèm ỉa này." Tả Mạc dùng từ thô tục, nhưng chỉ cầu đầu đã khiến mọi người đồng cảm.
"Chẳng qua, chỗ này tuy hoang vu, nhưng không ai quấy rầy, cũng tính là nơi đất tốt. Hiện tại trong môn phái loạn, các ngươi đều biết, cả ta cũng thấy phiền, các ngươi muốn ở trong đó giữ mình là nằm mơ." Tả Mạc nói ra, mọi người đều có vẻ mặt khác nhau.
"Trong số chúng ta, đại đa số đều làm sinh sản, nhưng các ngươi nghĩ xem, hiện tại trong môn phái có nơi nào cho các ngươi ổn định sản xuất? Chỗ này tuy hoang vu nhưng không có phân tranh, đối với chúng ta là chỗ tốt! Hoang vu sao? Sợ gì, chúng ta cải tạo. Ta nói trước quy củ, tại Hoang Mộc đảo này, linh điền, ai khai khẩn kẻ đó trồng, ai trồng ra là của người đó. Ta không lấy một chút, môn phái cũng không rút một chút! Mặt khác, phúc lợi mà các ngươi được hưởng từ môn phái vẫn không đổi."
"Thật sao?" Mấy người kích động. Trước kia bọn họ thấy nơi này hoang vu hẻo lánh, rất không nguyện ý, lúc này nghe Tả Mạc nói thế, thì đều vui mừng. Bọn họ đều là sinh sản tu giả, đối với đánh giết là không thích. Khai khẩn linh điền, tuy khổ nhưng chỉ cần mở ra là thuộc về mình, thứ cảu chúng ta cũng không bị môn phái lấy đi.
Phải biết rằng, môn phái cho thuê linh điền, phí khá cao.
Tả Mạc nhún vai: "Chỉ cần ta còn ở, sẽ không vấn đề. Nếu môn phái thay người, vậy ta hết cách."
Tả Mạc nói thế, mọi người càng tin, ít nhất Tả sư huynh không có nói khoác. Nơi sơn cùng thủy tận, đối với tu giả cũng chỉ thêm chút công sức. Tu giả chuyên sản xuát đều có thể chịu khổ.
Thấy mọi người tích cực lên, Tả Mạc quyết định rèn sắt còn nóng.
"Thời gian là tinh thạch! Mọi người không nên lãng phí tinh thạch. A, ta có một kế hoạch…."
Tả Mạc biết rõ thời gian quẫn bách, thời gain lưu cho hắn không nhiều.
Trước kia Hoang Mộc đảo không ai chú ý, nhưng hiện tại thời cuộc thay đổi, càng lúc càng xấu, vị trí địa lý của Hoang Mộc tiều nhanh chóng được coi trọng. So ra, Tiểu Sơn giới càng thêm hẻo lánh, giới tuyến của nó chỉ có hai.
Thế cục tồi tệ, tu giả lui tới càng nhiều.
Tự thân đi một lần, Tả Mạc càng hiểu được vị trí ưu việt của Hoang Mộc đảo. Lộ trình hia tháng, bay qua biển rộng một tháng,. Mà nghe nói trong biển rộng, vô số yêu thú hung mãnh, rất ít người chọn thủy độn.
Tả Mạc không thể tưởng tượng, những tên ngốc Tâm Hồ kiếm môn bị sao. Trời ạ, ngồi trên bảo đại mà thờ ơ.
Kỳ thực là hắn nghĩ sai. Tiểu Sơn giới chỉ có một giới tuyến, một con đường đi tới Thiên Nguyệt giới, một đường khác đi thông Thiên Thủy giới. Thiên Nguyệt giới không phồn hoa như Thiên THủy giới, cũng vì vậy, sông phân cách Thiên Nguyệt giới cùng Tiểu Sơn giới cũng ít người qua lại. Hoang Mộc đảo đối với Tâm Hồ kiếm môn là quá xa xôi, là một khối địa phương vô ích, bọn họ tự nhiên không ra sức kinh doanh.
Tả Mạc có cách phán đoán riêng. Vì Tiểu Sơn giới tuy hẻo lánh, lại cách Đô Thiên Huyết giới càng xa. Đồng nghĩa, nếu tình thế cực xấu, cần thiệt thoái, từ Tiểu Sơn giới chuyển tới Thiên Thủy giới là một lựa chọn tốt.
Hắn có chủ ý này.
Hắn dự tính, qua một thời gian, sẽ không ngừng có người từ giang giới đi tiểu sơn giới.
Giang giới không dễ để vượt qua, ngắn thì mấy thắng, dài thì vài năm. Mà Hoang Mộc đảo là nơi bổ cấp duy nhất, cơ hội là đây.
Nghĩ tới bổ cấp? Được! ha ha, phí qua đường… phí ở trọ… phí bổ cấp… phí nhổ lông….
Hắn đã có chủ ý, dù là một con muỗi bay qua, cũng phải cạo xuống ba lạng dầu động vật.
Trong thời gian ngắn, môn phái tuyệt đối không rảnh rối quản lý mình. Không chú ý, hắn hiểu, môn phái hiện tại nhìn thì cường đại, nhưng chưởng môn chưa tiêu hóa được các lực lượng mới vào, chỉ là ngoài mạnh trong yếu. Chưởng môn khẳng định cũng nhìn ra, bất quá, cần thời gian, để hắn tiêu hóa toàn bộ.
Vậy phải xem thiên ý.
Tả Mạc lắc đầu, vứt những ý nghĩ lung tung ra khỏi đầu, ngay cả chưởng môn đều không làm được, hắn phí sức làm gì. Hắn vẫn quyết định làm tốt đất của mình đi đã.
Hoang Mộc đảo là bảo đại, muốn ngồi thu tinh thạch cũng là cánh nghĩ tốt, nhưng cần có tiền đề, đó alf có đủ lực lượng đảm bảo.
Hắn đang chỉ huy mọi người làm ra nó.
Mỗi người, đều nhận một ngọc giản từ Tả sư huynh, bên trong là nhiệm vụ cần hoàn thành.
Các nhiệm vụ này có đủ loại, hết sức kỳ quái. Tựa như linh thực phu sẽ được yêu cầu ở trên một vị trí xác định trồng lên một vài cây linh thỏa đặc thù. Hoạn ngữ giả phải nuôi một vài loại linh trùng linh thú, mà Tả Mạc còn chuyên môn phân chia khu nuôi trồng cho bọn họ.
Nhiều nhất là việc đào rãnh đào mương, đêì này khiến mọi người khó hiểu.
Hoang Mộc đảo hơi nước dồi dào, thủy hành pháp quyết như "Tiểu Vân Vũ Quyết" hiệu quả tăng nhiều lần, căn bản không cần đào mương máng. Tả sư huynh yêu cầu mương máng được đào khắp cả đảo, xem kẽ ngang dọc, toàn bộ nối liền.
Tả sư huynh rốt cục muốn làm gì?
Chút tu giả tinh tế phát hiện, Tả sư huynh đã biến mất hai ngày.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]