*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ban đêm, Tiết Mật rửa mặt xong như cũ ngồi ở mép giường, chờ Thích Vô Thương.
Đêm nay ánh trăng ngoài cửa sổ sáng tỏ, trên bầu trời chỉ có mấy ngôi sao thưa thớt, có thể đây là nguyệt lãng tinh hi (trăng sáng sao thưa) như mọi người thường nói đi.
Nhìn mặt trăng tròn tròn, trong lòng Tiết Mật đột nhiên nảy sinh một cỗ tịch mịch, vì thế xuống giường đi lại cửa sổ, đẩy cửa ra, ngây ngốc nhìn ánh trăng kia.
“Suy nghĩ cái gì?” Thích Vô Thương đi vào, vừa lúc thấy Tiết Mật đứng trước cửa sổ, có ánh trăng phụ trợ, cả người đều hư ảo, giống như tùy thời đều có thể bay đi, trong lòng hoảng hốt, hỏi.
“Không có!” Tiết Mật nghe thanh âm nam tử, đem cửa sổ đóng lại, xoay người lạnh nhạt nói.
Lập tức hai người đứng nguyên tại chỗ, ai cũng không nói gì.
Thật lâu sau, Tiết Mật mới đột nhiên cảm giác trong cơ thể trào ra cỗ sóng nhiệt quen thuộc, tay vịn vào mép bàn, hai má lấy mắt thường có thể nhìn được dần đỏ lên.
Ban đầu chưa hưởng qua tư vị kia, còn có thể chịu được, hiện giờ cơ thể đã trải qua một lần yêu, độc tố phát tác còn có xu thế to lớn.
Thích Vô Thương thấy thế vội vàng đỡ cơ thể xụi lơ của nàng, trong một khắc liền bị cả tay lẫn chân của nàng bò lên, trong mắt hồng quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-nu-phu-dao-hoa-kiep/2106857/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.