*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiết Mật ngây ngốc giật mình ngồi xổm trên mặt đất, một bàn tay ôm tiểu miêu bị thương, tay kia vẫn còn duy trì tư thế hái hoa. Nàng biết bộ dáng hiện tại của nàng khẳng định ngốc cực kỳ, nhưng vẫn không dám động, bởi vì nhìn thấy bộ dáng muốn tỷ thí của mấy người kia, sợ chính mình động một chút sẽ bị chém thành mười tám khúc.
“ Luyện khí đỉnh? Linh thú cao cấp vô chủ?” Âm thanh từ tính nghi hoặc nói.
Tiết Mật chống lại cặp mắt xa cách kia, trên mặt xẹt qua chút vui mừng cùng thần sắc phức tạp, bởi vì ánh mắt đầu tiên nhìn người này thì nàng biết là hắn _
Nam phụ, Thích Vô Thương.
Trong thế giới này nàng có thể tự xưng là người hiểu biết về hắn. Trong sách đề cập đến hắn nàng luôn nhìn một lần lại một lần, nhắm mắt lại đều có thể miêu tả.
Ánh mắt hắn luôn lạnh nhạt lại bình tĩnh, cơ hồ chỉ cần bị hắn nhìn qua, ngươi sẽ cảm thấy cao không thể với, không thể tiếp cận, theo bản năng sẽ rời xa. Kỳ thật cũng bởi vì hắn từ nhỏ bị tộc nhân tiến đoán mệnh săm sát, chỉ có thể sống một mình đến năm mười tám mới có thể hóa giải, khiến hắn rời xa cuộc sống con người, suốt ngày chỉ có thể cùng thảo dược độc vật làm bạn, căn bản không có kinh nghiệm cùng người kết giao. Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-nu-phu-dao-hoa-kiep/2106823/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.