Ngọn lửa trên thân đao rực cháy hừng hực, vô cùng mãnh liệt.
Nhưng, ngọn lửa ấy không phải Tống Thư Hàng kích phát.
Hỏa Diễm Đao Pháp được vị Xích Tiêu Tử Đạo Trưởng dạy trong mơ nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế thì đã là đại đạo chí giản, mọi thứ đều quy về một mối. Nhát đao được chém ra tuy đơn giản, lại có thể thiêu cháy vạn vật trong thế gian, không có gì là không thiêu đốt được!
Dù thiên phú của Tống Thư Hàng được nhân lên gấp trăm lần, thì cũng chẳng thể học được đao pháp ấy khi mới nhìn một lần, luyện một lần.
Hơn nữa, trước đó, hắn chưa từng tiếp xúc với đao pháp, cầm bảo đao Bá Toái trong tay thì cũng chỉ chém lung tung mà thôi. Hơn nữa, để kích phát ngọn lửa trên thân đao thì chí ít cũng phải đợi đến cảnh giới nhị phẩm, để khí huyết trong cơ thể hóa thành chân khí mới được.
Bấy giờ, nhát đao của hắn có thể vung lửa là nhờ chiếc nhẫn đồng cổ xưa trên tay hắn.
Trên nhẫn có khắc đòn tấn công hỏa hệ nhị phẩm Hỏa Diễm Đao. Đây là đòn tấn công mà chủ nhân của chiếc nhẫn, Lý Thiên Tố, cố tình thêm vào.
Thực ra, Hỏa Diễm Đao Pháp tầm thường này không giúp người đã ngưng tụ kim đan như Lý Thiên Tố ra tăng sức chiến đấu. Hắn giữ đao pháp này lại, là bởi nỗi hoài niệm của hắn dành cho ân sư Xích Tiêu Tử. Ngoài ra, nó còn phản ánh khát vọng của Lý Thiên Tố.
Ngày ấy, trước khi Xích Tiêu Tử và Lý Thiên Tố ly biệt, hắn đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan/4284181/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.