Bởi vì tài khoản của Tống Thư Hàng đã bị Hoàng Sơn Chân Quân cấm nói, không thể nói cho thỏa được nữa, nên Đậu Đậu Bắc Kinh buồn chán nhảy xuống khỏi bàn máy tính.
Sau đó nó lại bò lên giường của Tống Thư Hàng, lăn qua lăn lại, lăn tới lăn lui ở trên đó. Từ khi gặp mặt đến nay, nó chưa ở yên một phút nào.
Tống Thư Hàng nhìn nó cả buổi trời, đại yêu khuyển Đậu Đậu này thật sự là giống chó Bắc Kinh chứ không phải Husky à? Trình độ tăng động của nó đúng là không phải dạng vừa đâu!
Đậu Đậu Bắc Kinh lăn lộn cả buổi trời, đột nhiên đứng phắt dậy, nghiêm túc nói với Tống Thư Hàng: - Khụ khụ, Thư Hàng tiểu hữu, từ hôm nay trở đi ta sẽ bảo kê ngươi!
Tống Thư Hàng cười gượng, nói: - Cảm ơn.
- Đừng khách khí làm gì, ngươi có thể gọi ta là Đậu Đậu. Đừng gọi ta là Tiểu Đậu Đậu nhé. Đấy là tên chuyên dụng của tên ngốc Hoàng Sơn. Ừ… Nếu như ngươi cho rằng bản thân mình cũng là đồ ngốc thì cứ gọi ta là Tiểu Đậu Đậu cũng được. - Đậu Đậu Bắc Kinh nói xong lại lăn lộn trên giường tiếp.
Lăn từ đầu giường xuống tới cuối giường, lăn nằm, lăn đứng, lăn ngang, lăn dọc... kỹ năng lăn giường của nó đã max cấp, lăn đủ kiểu, đủ loại, từ đầu chí cuối chưa hề lặp lại!
- Được rồi, Đậu Đậu. - Tống Thư Hàng nói.
Hắn ngồi trước máy tính, tiện tay mở nhật ký chat của Nhóm Cửu Châu Số 1 ra, muốn xem nhật ký chat của hôm nay.
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan/4284153/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.