Chương trước
Chương sau
Theo tiếng tụng niệm của hòa thượng Tây, kinh phật trong tay hắn tỏa ra một vầng sáng vàng trang nghiêm, thần thánh, đây chính là hình ảnh hiện lên trong mắt người thường.

Nếu có tu sĩ đã mở nhãn khiếu ở đây thì sẽ nhìn thấy luồng tinh thần lực khổng lồ của hòa thượng Tây đang dẫn lên thực thể của kinh phật, từng tiếng kinh văn hóa thành phù văn vàng kim, mỗi chữ nhỏ như móng tay ào ào đổ tới oán quỷ phía trước như thác lũ.

ảo ảnh của quỷ tưởng Khổ U gặp phù văn kinh phật thì như khói bếp gặp phải gió to, bị thổi tứ tán chỉ trong chớp mắt.

Ảo ảnh dần dần được giải trừ nhưng hành khách trên tàu vẫn chìm trong trạng thái đờ người ngây ngẩn… khác với toa tàu của Tống Thư Hàng, chỗ này chìm trong ảo ảnh quá lâu, nhiều người bị quỷ tướng Khổ U hút đi một phần sức lực nên thần trí vẫn mơ hồ.

- Két… - Quỷ tướng Khổ U phát ra tiếng kêu chói tai rồi liên tục tháo lui. Vất vả lắm mới khôi phục được một chút năng lượng lại bị hòa thượng Tây đánh tan, thân thể nó càng thêm suy yếu so với lúc trước.

Cứ thế này thì chỉ nửa giờ nữa là nó sẽ bị hòa thượng Tây tịnh hóa hoàn toàn, hóa thành tro bụi.

- Này tên ngoại quốc chết tiệt kia! - Hai người đàn ông chạy từ phía sau tới nhìn thấy tình cảnh này, suýt nữa thì vỡ cả tim gan.

Người đàn ông có vẻ tri thức ra sức hít sâu, sau đó cơ bắp trên người hắn phồng lên từng khối, làm rách toạc cả Âu phục. Thế rồi hắn lao vào hòa thượng Tây như một cỗ xe tăng.

Dọc đường lao tới, những hành khách cản đường hắn đều bị đánh văng ra ngoài.

Tên đồng bọn cũng rất phối hợp, ngay khi tên đàn ông tri thức biến thân thì hắn đã lấy ra tám mảnh châm nhọn, đánh vỡ tất cả máy ghi hình trong toa tàu.

Cho dù là quỷ tu tà môn cũng không muốn mình bại lộ khơi khơi trước mắt bao người…còn hành khách trong khoang tàu… hiện tại họ vẫn còn mê man mơ hồ, không vấn đề gì cả.

Sau khi đánh vỡ camera, người đàn ông bình thường cầm một pháp khí làm từ xương cốt, bắt đầu khống chế quỷ tướng Khổ U.

Trí lực tự thân của quỷ tướng Khổ U không cao, nếu để nó tự do phát huy thì chỉ thi triển được năm sáu phần thực lực, song nếu có người khống chế thì lực sát thương sẽ tăng lên gấp nhiều lần.

Người đàn ông dáng vẻ tầm thường dùng pháp khí xương cốt khống chế quỷ tướng Khổ U, khiến cho nó không đối mặt trực tiếp với hòa thượng Tây mà lãng phí sức lực nữa.quỷ tướng Khổ U chủ động thu hồi năng lượng dùng để bày ra ảo ảnh, chờ đợi thời cơ.

Đồng thời, gã đàn ông tầm thường nọ lấy ra một bình nhỏ, trong bình đựng tro cốt của viêm quỷ cấp thấp.

Cái gọi là viêm quỷ chính là oán quỷ chết bởi hỏa thiêu, đối lập với thủy quỷ. Phải là võ nhân khí huyết sung mãn chịu oan khuất thấu trời, cuối cùng bị thiêu sống đến chết mới có cơ may tạo thành viêm quỷ.

Viêm quỷ cấp thấp trí lực cũng thấp, chỉ biết công kích giống như chó điên. Thế nhưng thông qua tro cốt của nó thì có thể khống chế đối tượng tấn công một chút.

Bình vừa mở, viêm quỷ đã lập tức chui ra. Loại oán quỷ cấp thấp như viêm quỷ không có hình dạng cố định, chỉ là một nhúm ma trơi bốc cháy, thế nhưng lại có tốc độ cực khủng.

Viêm quỷ rít lên dữ tợn rồi gào thét tấn công về phía mục tiêu. Tốc độ của nó còn nhanh hơn người đàn ông trí thức sau khi đã biến thân đến mấy lần, đi sau mà đến trước, nhằm thẳng vào lưng của hòa thượng Tây.

Hòa thượng Tây phát hiện ra viêm quỷ tấn công thì khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh miệt, tiếng tụng niệm kinh văn vẫn chẳng hề ngừng.

Ầm!

Viêm quỷ đâm sầm vào hòa thượng Tây.

Song hòa thượng Tây chẳng bị tổn hao đến nửa cọng tóc, tuy rằng hắn cũng không có cọng tóc nào.

Lúc này đây, giữa hòa thượng Tây và viêm quỷ bị ngăn cách bởi một lớp màng ánh sáng vàng rất dày. Lớp màng ấy đã ngăn cản toàn bộ đòn tấn công của viêm quỷ!

Khi lớp màng vàng kim ấy sáng lên, dường như cả thiên địa đang kể ra vô số công đức trước nay của hòa thượng Tây cho thế gian vạn vật. Vầng sáng công đức hộ thể, yêu ma quỷ quái bất xâm!

Mẹ nó, rốt cuộc tên hòa thượng Tây này cả đời đã độ hóa bao nhiêu vong linh, oán linh?

Người đàn ông bộ dạng bình thường kinh hãi trong lòng.

Phải biết rằng, độ hóa đến hàng trăm vong hồn mới có thể gọi là công đức; độ hóa ngàn người mới có vầng sáng công đức hộ thể. Mà muốn có vầng sáng công đức dày đặc như trên người hòa thượng Tây này, ít nhất cũng phải độ hóa đến trên vạn người.

Bởi vì biết rõ trên người có công đức hộ thể, yêu ma quỷ quái nhỏ yếu tầm thường chẳng thể làm gì được, cho nên hòa thượng Tây mới thoải mái để mặc cho viêm quỷ đâm thẳng vào người mình.

Khốn nạn, một hòa thượng Tây như ông cần gì phải cúc cung với sự nghiệp như thế? Hòa thượng bản địa cũng chưa chắc đã có được công đức như ông đâu. Bây giờ tính cả Hoa Hạ này được mấy cao tăng độ hóa đến trên một vạn vong hồn cơ chứ?

Người đàn ông bộ dạng tầm thường vội vàng thao túng viêm quỷ, gọi nó trở lại. Vầng sáng công đứccủa người ta dày từng kia, tiểu quỷ thông thương tốt nhất đừng có giễu võ dương oai trước mặt người ta làm gì cho xấu hổ.

Thế nhưng… muộn rồi.

Muốn đến thì dễ, muốn đi lại khó. Hòa thượng Tây hô lớn kinh văn, bảy mảnh kinh văn biến thành phù chú vàng kim quấn chặt lấy viêm quỷ, xoay tròn quanh thân nó.

Chỉ tầm bảy tám phút, ánh ma trơi của viêm quỷ tắt ngấm, để lộ bóng hình một người đàn ông dáng vẻ cương nghị.

Cái bóng hư ảo ấy ban đầu còn mang vẻ dữ tợn, song theo những phù văn vàng kim xoay tròn, vẻ mặt hắn đã mau chóng trở nên bình thản. Hắn nở một nụ cười khoáng đạt với hòa thượng Tây, thân thể biến thành một luồng sáng rồi tiêu tán trong không trung.

Rắc!

Lọ đựng “tro cốt viêm quỷ” trong tay gã đàn ông mặt mũi bình thường vỡ vụn, tro cốt rơi đầy trên đất…

- Gru!!! - Đúng lúc đó, tên trí thức biến thân rốt cuộc cũng áp sát hòa thượng Tây, thi triển một chiêu Hắc Hùng Đỉnh Thụ hung hăng đánh thẳng vào hắn.

Hòa thượng Tây vẫn không hề nao núng, đứng yên như tượng đón lấy chiêu Hắc Hùng Đỉnh Thụ của kẻ kia.

Ầm!

Cơ bắp của tên trí thức sau khi biến thân xong không phải chỉ để ngắm. Sau cú va chạm, hòa thượng Tây vóc người cao lớn liên tục bị đẩy lùi ra phía sau, ngay cả tiếng kinh văn cũng tạm thời bị cắt đứt.

- AAAA! - tên trí thức đắc thủ, lập tức thừa dịp thân hình hòa thượng Tây còn chưa ổn định mà vung hai nắm đấm đánh một chiêu Man Ngưu Dương Giác nhắm thẳng mặt hắn.

Hòa thượng Tây chép miệng, trên khuôn mặt nở một nụ cười khoái trá:

Tên trí thức đang tấn công lộ ra vẻ mặt chẳng hiểu mô tê gì cả.

- Ban nãy các ngươi chủ động đánh ta! - hòa thượng Tây hả hê sung sướng nói: - Cho nên, ta được đánh trả. Sư phụ nói việc này gọi là phòng vệ chính đáng!

Nói đoạn, hòa thượng Tây vỗ hai tay:

- Lăn đi, bé trâu con!

Sau tiếng hô, tên trí thức bị chụp bay một cách nhẹ nhàng chóng vánh, va đánh rầm vào thành tàu.

Hòa thượng Tây này không chỉ rất giỏi tiếng Trung mà còn tinh thông cả ngôn ngữ mạng… tuy rằng chỉ là mấy từ ngữ cổ lỗ sĩ hay dùng từ mười năm về trước, nhưng không thể phủ nhận là tiếng Trung của người ta chất lừ!

- Ta đã sớm biết sau lưng oán quỷ cường đại kia có người thao túng, phải diệt cỏ tận gốc, nếu không diệt cỏ tận gốc, gió xuân thổi lại sinh sôi! Ta muốn giết chết hai kẻ các ngươi! - hòa thượng Tây hào hứng nói, sau đó đứng thế chuẩn bị thi triển quyền pháp, bảo rằng: - Đến đây đi, hai chú ong mật thẹn thùng!

Xin kính chào các quý vị khán giả, mời quý vị theo dõi trận chung kết võ thuật tự do ở phân khu số 5 trên tàu điện ngầm khu vực Giang Nam.

Trước hết chúng ta giới thiệu tuyển thủ hai bên một chút.

Tuyển thủ sân nhà là hòa thượng Tây mặc áo cà sa dày, trên đầu có sáu chấm hương.

Tuyển thủ sân khách là hai người đàn ông, một mặc Âu phục, một mặc áo phông. Đúng vậy, đây là chương trình truyền hình trực tiếp một trận đấu võ tự do 2x1. Rất không công bằng, song đây là thách đấu tự do, quy tắc lớn nhất của thách đấu tự do chính là không có quy tắc!

Bây giờ trận đấu đã bắt đầu!

Tuyển thủ sân khách mặc Âu phục dẫn đầu phát động thế công, một cú va chạm tuyệt đẹp! Cú chạm ít nhất có thể tạo thành 100 điểm tổn thương!

Nhưng, tuyển thủ sân nhà không hề né tránh đòn công của tuyển thủ sân khách! Đúng vậy! hòa thượng Tây cứng rắn đón đỡ đòn công này! Hơn nữa không bị tổn thương đến một cọng tóc! Tuy rằng mới qua một hiệp nhưng có thể thấy tuyển thủ hai bên đều rất mạnh!

Tuyển thủ mặc Âu phục đen lại tấn công! Lần này là hai quyền oanh kích!

Vé ri good! Tuyển thủ sân nhà hòa thượng Tây đã chặn lại đòn công này!

Tuyển thủ hòa thượng Tây phẩn kích, đây là lần đầu tiên tuyển thủ này ra đòn tấn công với đòn đánh tinh tinh bắt chấy chân truyền!

Quá đẹp! Bạo kích 1000 điểm tổn thương, tuyển thủ Âu phục đen bị đánh văng vào vách sàn đấu, không động đậy được!

Anh có mười giây để đứng lên, nếu quá 10 giây không đứng lên được, anh sẽ mất tư cách tiếp tục tham gia trận đấu này.

10,9, 8, … 4,3!

Ồ! Tuyển thủ sân khách mặc Âu phục đen đã gắng gượng đứng lên, cứng cỏi đứng lên! Lần này anh đứng cùng với đồng đội mặc áo phông!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.