Phải đến gần giữa trưa thì mọi chuyện mới xong xuôi.
Sau khi tạm biệt cả nhà bé gái kia và từ chối lời mời đến nhà họ làm khách xong, Tống Thư Hàng lên xe quay về trạm tàu ngầm khu đại học Giang Nam.
Hai bên đều không hỏi xin cách liên lạc, dù sao cũng chỉ là bèo nước gặp nhau. Nếu có duyên thì gặp lại, không duyên thì thôi vậy.
Thật ra thì ông bố kia cũng muốn trao đổi số liên lạc với Tống Thư Hàng, nhưng lại ngại không tiện mở miệng...
Trên chuyến xe quay về không đông khách lắm, Tống Thư Hàng may mắn giành được một chỗ ngồi. Sau đó hắn đặt một cái túi lớn xuống bên cạnh, bên trong chứa chiếc vali đen của đàn chủ.
Sau khi hắn đi ra khỏi đường hầm thì việc đầu tiên hắn làm chính là mua cái túi này để bỏ cái vali màu đen này vào. Dù sao thi cái vali này có lai lịch bất chính, cứ phải giấu đi thì hơn.
Tàu dần dần chuyển động, trái tim đang căng thẳng của Tống Thư Hàng lúc này mới nhẹ nhõm hơn.
Hắn tựa lưng lên ghế tàu, trong đầu nhớ lại cảnh tượng lúc giết chết đàn chủ hết lần này đến lần khác, muốn nhờ việc này khiến cho tâm tình của mình bình tĩnh trở lại.
Hắn thở hắt ra một hơi, lấy điện thoại ra, mở nhóm Nhóm Cửu Châu Số 1 lên.
Trong nhóm tạm thời không có nhật ký chat nào cả.
Tin tức cuối cùng vẫn là của hắn và Bắc Hà tiền bối tối cùng với Vũ Nhu Tử nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3162157/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.