Tô thị A Thập Lục nghiêng đầu sang chỗ khác, ngượng ngùng không biết nhìn Tống Thư Hàng thế nào.
Xem ra, cô ấy không chuẩn bị đồ ăn nước uống.
Cầu người không bằng cầu mình, Tống Thư Hàng bắt đầu tìm kiếm. Một bình dược còn sáu viên khí huyết đan, một viên thuốc tanh, vài lá bảo phù, vé mời, di động.
Nhưng mấy thứ này không thể lấy ra để ăn trừ bữa, khí huyết đan không giúp lấp đầy cảm giác đói khát.
- A? Đây là...- Tống Thư Hàng lấy ra viên đan dược cuối cùng.
Là viên ích cốc đan từng được dùng! Mấy hôm trước, Dược Sư tiền bối tiện tay đưa hắn, coi như là bữa trưa, nhưng hắn mới dùng một lần, vẫn còn giữ đến giờ.
May mà mấy hôm nay mình không thuận miệng ăn mất nó.
Tống Thư Hàng nhét viên ích cốc hoàn vào miệng với vẻ mặt thỏa mãn, miệng dậy lên từng vị đồ ăn ngon lành, cảm giác đói khát trong bụng cũng tan thành mây khói. Khi đã cảm nhận được bụng mình no rồi, Tống Thư Hàng lấy ích cốc hoàn ra, cẩn thận lau sạch phần nước miếng bám trên đó.
Giữ thứ này lại, không biết chừng sau này lại cứu cả mạng sống ấy chứ, Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Ọt ọt... Tiếng bụng kêu phải không nhỉ?
- Ơ? Bụng mình no rồi mà, sao vẫn kêu ọt ọt thế này? Chẳng nhẽ viên ích cốc hoàn này quá đát rồi? - Tống Thư Hàng sờ bụng mình với vẻ nghi hoặc, đúng là ăn no rồi này, đâu có vấn đề gì đâu!
Ọt ọt...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3162098/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.