- Hận hận hận!! Dù không vào luân hồi, vĩnh viễn biến thành quỷ vật, cũng phải trả thù! - Bên trong linh thể màu đen phát ra tiếng gầm hung tợn, đồng thời, hình thể của nó phình to ra như một quả bóng bơm căng, từ thể tích chừng quả bóng bàn, nhanh chóng biến thành cao hơn nửa người.
Nhìn kỹ vào mặt mũi của hắn thì có thể thấy được có vài phần bộ dạng của vị đàn chủ đã chết trong tay Tống Thư Hàng. Bất quá nó chỉ giống chừng năm phần mà thôi.
Đây rõ ràng là oán linh được hình thành từ lời nguyền rủa của đàn chủ dành cho Tống Thư Hàng trước khi chết. Nhưng oán linh này đã bị Tống Thư Hàng tự tay đánh vỡ qua một lần, sau đó lại bị Đậu Đậu Bắc Kinh nuốt mất mấy lần, nhưng vì sao lời nguyền này vẫn không biến mất?
Lúc này Đậu Đậu Bắc Kinh không ở bên cạnh Tống Thư Hàng. Còn Tống Thư Hàng thì bởi vì tinh thần lực tiêu hao nhiều quá, nên không thể nào bảo trì kỹ xảo ‘cảnh giác’ được nữa.
Oán quỷ nguyền rủa mới có thể dần dần thành hình, nó nhe răng cười, vươn quỷ trảo bén ngót của mình lên rồi cắm thẳng về phía yết hầu của Tống Thư Hàng. Một trảo này cắm xuống thì yết hầu của Tống Thư Hàng nhất định sẽ xuất hiện năm lỗ máu ngay.
Ngay đúng lúc đầu móng bén nhọn kia sắp đâm vào Tống Thư Hàng thì trong tâm khiếu của Tống Thư Hàng đột nhiên có một luồng linh thể trắng noãn thoát ra chính là kim thuẫn linh quỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3162000/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.