Sáng hôm sau, Tống Thư Hàng mơ mơ màng màng tỉnh lại. Đêm qua, hắn mơ rất nhiều giấc mơ kỳ quái.
Mơ thang máy đột nhiên trục trặc, đang ở tầng mấy chục đột nhiên rơi xuống.
Mơ mình bỗng nhiên là nhân viên vệ sinh, đang cheo leo lau kính ngoài tòa nhà cao chừng trăm tầng thì dây thừng đứt.
Mơ mình đang đứng ngắm cảnh trên vách núi thì có người đẩy nhẹ mình một cái từ phía sau.
Còn mơ mình đang đi trên đường thì bất ngờ rơi xuống một cái giếng, hơn nữa cái giếng đó còn không đáy, rơi hoài rơi mãi mà vẫn chưa tới nơi.
Tóm lại là đủ các tình huống rơi từ trên cao rơi xuống. Mơ tới độ chân của Tống Thư Hàng cũng nhũn ra rồi...
Chuyện này khiến hắn dù đã dậy nhưng vẫn vô cùng hoang mang, sợ hãi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, mấy giấc mơ này chắc chắn là hậu quả củ việc chơi mấy trò siêu tốc với Bạch tiền bối hôm qua.
- Nhắc tới hôm qua, chẳng nhẽ mình bị Tam Lãng tiền bối nhập vào à? - Nhớ tới những gì xảy ra vào ngày hôm qua, Tống Thư Hàng hối hận vô cùng, sau lại không giữ mồm giữ miệng thế chứ?
Mong rằng hôm nay Bạch tiền bối đã hết giận, không kéo mình đi chơi siêu tốc nữa!
Nếu không, lỡ phải chơi thêm mấy bận nữa thì hắn sợ chứng sợ độ cao của mình sẽ trở nên đặc biệt nghiêm trọng, nghiêm trọng tới độ sau này không dám ngự kiếm phi hành thì tiêu...
Như thường lệ, sau khi tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161957/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.