- Đậu Đậu, ngươi mà cũng biết lái xe cơ á? - nhóc sư con trợn mắt, vừa kinh ngạc vừa tán thán.
- Hừ hừ, máy bay ta còn biết lái nữa là ô tô? Hôm nay ta vừa lái máy bay bay trên trời cả ngày đấy.- Đậu Đậu đắc ý khoe.
Nhất thời, nhóc sư con nhìn Đậu Đậu với ánh mắt vừa hâm mộ lại vừa sùng bái, lòng tin với Đậu Đậu lại càng tăng cao. Nó không nói hai lời lập tức chui vào trong xe, ngồi sau ghế lái.
Đậu Đậu cười hì hì, biến mình lớn thêm một chút để khi duy trì tư thế ngồi thì vuốt sau có thể đạp được đến phanh và chân ga.
Sau đó nó nhìn bảng điều khiển của chiếc xe.
Tuy là xe cũ nhưng lại là số tự động.
- Xì, thế mà lại là số tự động, chẳng có hàm lượng kĩ thuật gì cả.- Đậu Đậu khinh rẻ nói.
Cao thủ phải lái xe số sàn mới đúng, như cái cảnh lái xe đua trong phim hành động ấy, tăng tốc, sang số, lướt đi, rồi lại sang số, tăng tốc! Nhìn bao ngầu!
Cơ mà… thôi thì số tự động cũng được, đã ghiền là được rồi.
Cảm thán xong, Đậu Đậu cắm chìa khóa vào ổ, xoay tròn, nổ máy.
Chẹp, dùng thân chó lái xe đúng là không thoải mái, chỗ ngồi này chẳng hợp gì cả.
Khi chân trước của Đậu Đậu nắm vào tay lái thì hai chân sau của nó sẽ tự động cong lên theo cấu tạo thân thể, thật khó mà đạp phanh hay đạp ga được.
Còn một chuyện khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161873/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.