Tống Thư Hàng: - Ha ha ha, đúng đấy mẹ. Tống Bạch thú vị lắm, ngày hôm qua cậu ta mệt quá nên mới không kịp phát huy bản tính hài hước của cậu ta thôi!
Đúng vậy…. Bạch tiền bối thú vị lắm…. Hắn có thể dở máy móc, có thể ngã lún đất, còn có thể bay ra vũ trụ nữa! Vừa thú vị lại kích thích, khiến cho người ta khóc ròng luôn.
- Mấy đứa vào phòng ăn ngồi đi, mẹ đi nấu sủi cảo cho.- mẹ Tống cười nói.
- Dạ! - Tống Thư Hàng kéo Bạch tiền bối đang ù ù cạc cạc chẳng hiểu mô te gì đi về phía phòng ăn.
….
Sau khi ăn sáng xong, Tống Thư Hàng lại nói với mẹ Tống là mình muốn đi núi Ngọc Ngư chơi.
Sau đó, hắn dẫn Bạch tiền bối xuống lầu cùng.
Nhà Thư Hàng cách núi Ngọc Ngư không xa, đi chừng sáu trạm xe bus là tới rồi.
Bất quá, từ lần trước đưa Bạch tiền bối ngồi xe bus xong thì hắn đã quyết định sẽ không bao giờ đưa Bạch tiền bối ngồi xe bus nữa.
Nhưng hắn cũng không dám chạy chiếc xe điện hiệu cừu non kia cùng với Bạch tiền bối, hắn sợ Bạch tiền bối lại lấy ra vài tờ giấy A4 dán lên trên chiếc xe điện hiệu cừu non kia, tới lúc đó chiếc xe cừu non lại chạy với tốc độ khiến cho người ta tuyệt vọng, cảnh sát giao thông chạy xe bốn bánh đuổi theo đằng sau kiểu gì cũng không kịp …. Tới lúc đó thì cảnh sát giao thông sẽ khóc ngất mất thôi.
- Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161790/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.