Mộng cảnh lần này không chịu ảnh hưởng của Thông Nương và sợi nhân duyên tuyến màu hồng phấn kia.
Tống Thư Hàng đang mơ màng thì lại một lần nữa nhìn thấy tòa thành trên không nguy nga đồ sộ nọ.
Sao tự dưng mình lại nhìn thấy tòa thành trên không này nữa? Chẳng lẽ là vì mình đã đến gần Đông Hải sao? Tống Thư Hàng nghĩ thầm trong lòng.
Hắn ở trong mộng phóng mắt nhìn ra xa, chỉ thấy trên hòn đảo khổng lồ có núi, có sông, có rừng già, có thảo nguyên.
Còn có một tòa thành bị tường thành cao cao vây kín.
Trong mộng, Tống Thư Hàng dùng thị giác thượng đế nhìn xuống hòn đảo trên không tráng lệ đồ sộ, cũng thấy rõ ràng kết cấu của tòa thành cổ này. Ở trung tâm tòa thành còn có một tháp cao sừng sững cực kì thu hút.
Thế nhưng trong tòa thành cổ lão ấy lại không hề có một bóng người.
- Đây là hòn đảo thần bí đó sao? - Tống Thư Hàng nghĩ.
Lần trước trong mộng cảnh của Thông Nương, hắn có thể cảm ứng được hòa thượng Cửu Đăng (hay phải nói là sư thái Cửu Đăng?) ở ngay tại tòa thành này. Thế nhưng trong mộng cảnh lần này hắn lại không hề thấy tung tích của “Cửu Đăng sư thái”, thậm chí còn không thấy được chút hơi người.
Sau khi quan sát một vòng trong thành cổ, Tống Thư Hàng lại dời mắt ra bên ngoài, xem xét khu rừng rộng lớn kia.
Sau đó, ánh mắt hắn dừng lại ở bên bờ hồ bán nguyệt bát ngát.
Hồ bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161774/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.