Cuối cùng, vị giáo sư già kia, bốn cô gái và ba người thư ký hơi béo chọn tự mình lập nhóm đi riêng.
Những người khác thì chọn đi theo Tống Thư Hàng tới tòa thành cổ kia.
Vị giáo sư già này rất tò mò với hòn đảo kỳ quái này, người khác thì không biết, nhưng ông vẫn có thể biết được mấy loại thực vật thấp bé ở dưới chân mình, cùng với đám đại thụ chọc trời ở phía xa kia là gì, chúng đều là những loại thực vật đã tuyệt chủng ở trên trái đất này.
Những thứ thực vật vốn chỉ có thể xuất hiện ở trên sách vở, bây giờ lại ở sờ sờ ra ngay trước mặt ông.
Cho nên, ông chọn ở lại nơi này, muốn nghiên cứu các loài thực vật quý hiếm đó, tốt nhất là có thể mang theo một số mẫu vật quay về - theo như ông giáo sư thấy thì chỉ cần biết được tòa thành cổ kia ở đâu là ông có thể đến đó bất kỳ lúc nào.
Được rồi…. mấy người cuồng nghiên cứu bình thường đều rất lý trí, nhưng khi bọn họ nổi máu điên lên thì không ai cản nổi bọn họ. Trái tim yêu thương nghiên cứu nồng nhiệt của ông giáo sư đang bốc cháy rực lửa, cho dù vừa mới trải qua kiếp nạn đám đại tinh tinh kia thì cũng không cản nội nhiệt tình nghiên cứu của ông.
Còn bốn cô gái và ba người thư ký hơi béo kia thì rõ ràng đều có suy nghĩ riêng của họ.
Tống Thư Hàng cũng không muốn ép uổng người ta.
Bất quá, trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161758/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.