Trong lòng của Cửu Đăng cô nương hoàn toàn sụp đổ.
Tại sao mình phải khóc lóc sướt mướt chứ, lại còn phải chui vào trong chăn để khóc nữa là sao? Đây là cái nguyện vọng quỷ quái gì đây! Tại sao khi còn là thiếu nữ mình lại suy nghĩ xa xôi đến chứ... Tại sao, rốt cuộc là tại sao???
Tâm hồn thiếu nữ đâu, tâm hồn thiếu nữ đã nói đâu? Đây rõ ràng là tâm hồn của thiếu phụ mà? Không, đây là tâm hồn của bà của mẹ mới đúng! Hoàn toàn không dính dáng gì với tâm hồn thiếu nữ cả!
Cửu Đăng dùng đầu nện xuống bàn lần nữa.
Dù vừa chắc vừa dày nhưng chiếc bàn cũng không chịu được lực mạnh như vậy, trên mặt bàn dần dần xuất hiện vết nứt…Cuối cùng chiếc bàn vỡ tan tành!
Tống Thư Hàng ngậm miệng lại, im lặng nhìn Cửu Đăng lên cơn động kinh, không dám lên tiếng ngăn cản.
Cửu Đăng cô nương đầu dính toàn mảnh vỡ và vụn bụi của chiếc bàn, cô ngẩng đầu lên nhìn Tống Thư Hàng - Thật sự phải kết hôn sinh thêm hai đứa con với hắn sao?
Làm sao mà làm thế được, giới tính khác nhau thì sinh con kiểu gì bây giờ!
`Phải làm sao để phá bỏ nguyện vọng này đây?
......
Bùm bùm bùm…
Tống Thư Hàng nghe thấy tiếng pháo nổ vang lên bên tai, có vẻ như rất náo nhiệt.
Uả? Có chuyện gì thế này?
Tống Thư Hàng mở to hai mắt, ngơ ngác ngồi xuống trước gương.
Có mấy người thợ trang điểm đang ngồi kế bên trang điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161717/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.