Lúc này, chị gái Lục Phỉ mới tỉnh táo nói tiếp: - Tuy rằng chuyên môn của thầy Nam không khớp, nhưng dù sao thì thầy Nam cũng là giáo sư đại học, có kinh nghiệm giảng dạy phong phú. Kiểu gì cũng có bài có bản. Hơn nữa chúng ta cũng chẳng cần giảng giải kỹ càng về luận ngữ cho đám thổ dân này, chúng ta chỉ cần khiến cho bọn họ có thể học thuộc lòng luận ngữ trong kỳ nghỉ này là đủ rồi. Nếu thế thì chỉ cần tất cả chúng ta đồng tâm hiệp lực thì vẫn còn hy vọng hoàn thành mục tiêu.
Cũng không biết chị gái của Lục Phỉ học ngành gì, nhưng cô ấy có thể giữ vững tỉnh táo, suy nghĩ tìm cách giải quyết vấn đề trong những lúc nguy cấp.
- Cô bé này nói đúng lắm, tôi cũng nghĩ thế đấy.- giáo sư Nam Thiên Tinh yên lặng gật đầu đồng ý.
Dù gì thì ông cũng là giáo sư, nếu như chỉ dạy mấy người thổ dân này học chữ thôi thì hoàn toàn không có vấn đề gì hết. Hơn nữa ông còn có kinh nghiệm giảng dạy phong phú, ông có lòng tin có thể giảng giải tìm hiểu sâu vào nội dung học trên lớp với lời lẽ dễ hiểu!
Nhưng bây giờ vẫn còn một vấn đề khác.
Giáo sư Nam Thiên Tinh ho nhẹ một tiếng: - Cuối cùng chúng ta còn một vấn đề này, trong số chúng ta có ai biết đọc luận ngữ không? Bởi vì người đàn ông mặc áo đen ban nãy chẳng để giáo trình dạy luân ngữ lại cho chúng ta.
Không phải là người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161682/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.