- Ta hiểu rồi, đợi sau khi chuyến đi này kết thúc, quay lại Hoa Hạ, ta sẽ đi tìm một cái thác nước to thật to! - Tống Thư Hàng siết chặt nắm tay mà nói. Vượt qua long môn, khí huyết chi lực trong cơ thể sẽ biến từ hư thành thực, ngưng tụ thành chân khí. Lúc đó thì có thể xem như trở thành tu sĩ thật sự đã đăng đường nhập thất! Tới lúc đó, hắn mới có thể xem như thoát khỏi thân phận tu sĩ gà mờ bây giờ!
- Ừ….. thấy ngươi có động lực như thế thì ta cũng an tâm rồi.- Bạch Tôn Giả mỉm cười, sau đó Bạch tiền bối lại nói tiếp: - Thật ra ấy mà, ngược dòng mà lên không nhất định phải đi tìm thác nước mới được đâu ~ ~
- Không tìm thác nước thì cần tìm cái gì? - Tống Thư Hàng vô thức hỏi ra miệng…. nhưng chờ hỏi xong rồi thì hắn lập tức hối hận muốn chết!
Không có thác nước thì vẫn còn có bầu trời và biển rộng, thậm chí là cả vũ trụ luôn. Đáng chết, tại sao mình không thể sửa cái tật miệng mồm nhanh nhảu này lại không biết nữa, phải làm sao thì mới bớt tài lanh đây?
Phía trước, Bạch tiền bối chắp tay đứng.lộ ra nụ cười vô cùng thần bí.
- Bạch tiền bối! - Tống Thư Hàng nuốt một ngụm nước bot, hắn muốn năn nỉ Bạch Tôn Giả - ít nhất thì đừng có dùng phi kiếm dùng một lần phóng hắn bay thẳng lên trời mà!
Nhưng lời mới lên tới họng thì hắn đột nhiên nhớ tới cái ưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161658/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.