Chỉ cần càn quét sạch sẽ đám người Hư Kiếm Phái là được chứ gì? Sở Sở nhìn về phía phe Hư Kiếm Phái, kế tiếp vẫn còn hai người nữa.
Đánh thật nhanh, sau đó giải quyết gọn ghẽ bọn họ luôn thể.
Tiếp đó, tìm đến bức họa Lý Thiên Tố ở dưới mật thất Sở gia, rồi kết thúc công việc của mình.
Chỉ là một việc quá mức đơn giản, lại náo loạn phiền phức đến mức này...
Trong trận doanh Hư Kiếm Phái.
Chưởng môn Hư Tranh hít hít mũi, hắn đang khoác trên người một chiếc đạo bào màu lam, do vị đệ tử hiểu chuyện đã chủ động dâng lên cho chưởng môn hắn mặc.
Lúc này, trong lòng Hư Tranh không thể bình tĩnh nổi. Không đúng, cực kỳ không đúng! Từ lúc Sở Sở mang thân thể đầy vết thương trở về, toàn bộ kịch bản "ĐoạnTiên Thai" cũng đã lệch hướng so với tiết tấu ban đầu.
Ngay từ đầu, rõ ràng mọi chuyện đều đi theo kịch bản được "tiên sinh" thiết lập từ trước, nhưng khi Sở Sở vừa trở về, hết thảy đều bắt đầu rối loạn.
Sau khi hít một hơi thật sâu, Hư Tranh buộc bản thân phải bình tĩnh trở lại -- ít nhất phải vượt qua được ván đầu tiên trong cuộc chiến Đoạn Tiên Thai đã.
Tiếp đó, Chưởng môn Hư Tranh dùng giọng điệu nghiêm túc nói:
- Tuy rằng cô nàng Sở Sở này bị thương nặng, cảnh giới hạ xuống Dược Long Môn nhất phẩm, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của cô ta còn đó, tầm mắt của một tu sĩ nhị phẩm vẫn rành rành, Lỗ Quán không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161581/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.