Hư Tranh nhớ lại hai năm trước, hắn làm quen với “tiên sinh”.
Hai năm trước.... Lúc hắn dẫn theo một đám đệ tử tinh anh của Hư Kiếm Phái tìm kiếm một di tích cổ nào đó, ở trong di tích bị mãnh thú kỳ lạ đuổi giết.
Mãnh thú đó cực kỳ mạnh, trong chớp mắt đệ tử Hư Kiếm Phái chết hơn nửa, ngay cả Hư Tranh cũng bị trọng thương, chút nữa thì toi mạng.
Đúng lúc đó, “tiên sinh” thực lực cao cường xuất hiện. Hắn ra tay đánh lui con mãnh thú đó, cũng cứu mạng Hư Tranh và những đệ tử còn sống.
Từ duyên phận ơn cứu mạng đó, Hư Tranh đã quen biết với “tiên sinh” thần thông quảng đại.
Sau đó, trong vòng hai năm tiếp theo, cho dù là một mình hắn hay là Hư Kiếm Phái cũng đều nhận được rất nhiều sự trợ giúp của ‘tiên sinh’.
Tình hữu nghị giữa hai người càng ngày càng sâu đậm.
Vậy mà giờ đây, vị “tiên sinh” thần thông quảng đại này muốn giết hắn? Thậm chí còn muốn hủy diệt Hư Kiếm Phái?
- Bởi vì, ngươi không có giá trị nữa.- Một đầy tớ liếc mắt nhìn Hư Tranh, tiếng nói như máy móc phát ra: - Vạn vật trên thế giới này đều có giá trị riêng. Bây giờ, đối với ta mà nói, đạo hữu Hư Tranh, giá trị lớn nhất của ngươi cũng đã hết rồi, nên kết thúc thôi... Bây giờ, ngươi và tất cả người của Hư Kiếm Phái vẫn còn chút giá trị đối với ta... Sau đây, ngươi và tất cả người của Hư Kiếm Phái còn có thể hóa thành Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161515/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.