Chương trước
Chương sau
Tống Thư Hàng nói: - Thế thì, bộ meme của ta phải làm phiền Vũ Nhu Tử rồi.

- Cứ giao cho ta đi, Tống tiền bối! - Vũ Nhu Tử vỗ mạnh vào bộ ngực đồ sộ của mình, đảm bảo: - Nhất định ra sẽ làm thật xuất sắc!

- Cảm ơn cô, Vũ Nhu Tử!

- Tống tiền bối đừng khách khí!

- Nhưng Vũ Nhu Tử có thể xóa tấm ảnh mặc váy đen kia của ta đi không? Tấm này quá xấu hổ!

- Không thành vấn đề, Tống tiền bối. Ta có thể xử lý tốt, ngài cứ tin tưởng ta.

- Được, vậy ta trịnh trọng giao lại bộ meme của ta cho Vũ Nhu Tử nhé!

- Cứ giao cho ta đi, Tống tiền bối!

- Cảm ơn cô lần nữa nhé, Vũ Nhu Tử.

- Tống tiền bối đừng khách khí mà!

Không biết tại vì sao mà hốc mắt của Tống Thư Hàng lại hơi ươn ướt.





Trong lúc nói chuyện.

- Tống tiền bối, nhìn kìa, có sao băng! - Đột nhiên Vũ Nhu Tử nói: - Tận ba ngôi cơ, mau hướng về phía sao băng cầu nguyện đi! Ngài có nguyện vọng gì không, Tống tiền bối?

Tống Thư Hàng ngẩng đầu lên trời, phát hiện có ba ngôi sao băng đang rơi nhanh xuống với quỹ đạo kỳ lạ.

Tống Thư Hàng nhanh chóng cầu nguyện ba ước nguyện: - Ta không muốn tham gia cuộc thi máy kéo có tay cầm… Ta không muốn tham gia cuộc thi máy kéo có tay cầm… Ta không muốn tham gia cuộc thi máy kéo có tay cầm…!

Ý?

Chờ chút!

Trong ba ngôi sao băng này có một ngôi đang bay đều đều thì đột nhiên xoay tròn lại như quạt gió. Có một ngôi đang bay thì đột nhiên chuyển động theo quỹ đạo chữ Z, còn ngôi còn lại thì tạm thời không có biến hóa gì.

Tại sao hình ảnh này lại quen mắt thế nhỉ?

Hơn nữa, hình như ba ngôi sao băng này đang rơi về phía mình thì phải?

A, biết rồi! Đây không phải là sao băng. Đây là mẫu mưa sao băng của “Lưu Tinh Kiếm dùng một lần bản 001”, chỉ có điều trận mưa sao băng này rơi xuống chậm hơn một chút.

Ba ngôi sao băng này càng ngày càng đến gần, thính lực của nhóm người Tống Thư Hàng đã có thể nghe thấy được một tràng kêu gào thảm thiết.

- Aaaaaaaa… - Tiếng kêu thảm thiết, cực kỳ sảng khoái của một giọng nam cao vang lên. Chủ nhân của tiếng kêu này hoàn toàn không hề che giấu tâm trạng của mình, nhiệt huyết dâng trào, muốn hét thì hét, hét vô cùng khoái chí.

- A a… A a… A a… - Đây là tiếng kêu thảm thiết đang bị đè nén, âm thanh trung tính dịu dàng. Chủ nhân của tiếng kêu này dường như đang cố gắng kiềm chế bản thân không phát ra tiếng thét thảm thiết, nhưng lại không thể nhịn được mà hét lên, kết quả tiếng kêu này càng trở nên kỳ quái.

-...- Người cuối cùng thì không phát ra bất kỳ tiếng kêu thảm thiết nào, tất cả mọi âm thanh đều bị đè nén xuống một cách gắt gao.

Ba thân hình đó ngày càng đến gần.

Trong đó, thân hình cuối cùng là một cao tăng đầu trọc, hai tay hắn chắp lại, miệng mím chặt, không chút thanh âm nào phát ra ngoài.

Vừa nhìn thấy hắn, trong đầu Tống Thư Hàng lập tức nghĩ đến một vị tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1 - Thông Huyền Đại Sư.

Ngậm miệng ngồi thiền như Thông Huyền Đại Sư chắc chắn sẽ cố gắng đè nén mọi âm thanh trong trường hợp này.

Nhưng không ngờ đến đại sư cũng bị “Lưu Tinh Kiếm dùng một lần bản 001” đưa đến đây? Một cao tăng đức cao vọng trọng như đại sư cũng không nhịn được mà gửi bộ meme của Bạch tiền bối đi… Đến cao tăng cũng liều mạng tự tìm chết như thế, thì đối với ranh giới tự tìm chết của Nhóm Cửu Châu Số 1, Tống Thư Hàng đã hoàn toàn hết hy vọng.

Tiếp theo, cái người cố gắng kiềm chế nhưng lại phát ra âm thanh kỳ quái kia, là một người đàn ông có mái tóc dài được tùy ý buộc lên như đuôi ngựa. Không biết hắn đã tu luyện công pháp đặc biệt gì mà da thịt như ngọc. Quan trọng là trên mặt hắn đeo một cái kính gọng đen to. Tu sĩ cũng bị cận ư? Hay đây là đạo cụ đặc biệt gì đó?

Người cuối cùng, cái người hét lên đầy hào hùng đó, là một người… da đen? Không phải là ông chú da đen người châu Phi, mà chỉ là một đại hán có làn da ngăm đen với quả đầu đinh. Tiếng kêu của hắn không chút sợ hãi, vô cùng vang dội.

***************

Ba người Thông Huyền Đại Sư bị “Lưu Tinh Kiếm dùng một lần bản 001” đưa đến trễ như vậy là bởi vì vị trí tọa lạc của môn phái bọn họ khá là kỳ lạ.

Ví dụ như Thiên Nhai Vân Du Tự, một nửa ở thế giới thực, nửa còn lại thì ở trong dị không gian.

Khi hộp quả của Bạch Tôn Giả phát động, bọn họ bị “Lưu Tinh Kiếm dùng một lần bản 001” xoay tròn lên trời tận nửa ngày ở môn phái hoặc trong động phủ ở dị không gian của mình.

Sau khi bị xoay đến choáng váng đầu óc, họ mới tỉnh ngộ lại.

Sau khi khó khăn lắm mới khống chế được dị không gian đang ở, ba người họ mở cửa ra… Sau đó lại kéo trì hoãn một đoạn thời gian nữa.

Trùng hợp là cuối cùng ba người họ lại tập trung vào một chỗ, tạo thành trận mưa sao băng nhỏ cuối cùng.





Lúc này, Bạch Tôn Giả ở phía xa cảm ứng được “Lưu Tinh Kiếm dùng một lần bản 001” của mình rơi từ trên trời xuống, nhưng hắn đang bố trí đường đua, đương nhiên không thể để trận mưa sao băng rơi từ trên trời xuống kia phá hỏng được.

Vì thế, tôn giả duỗi tay ra chỉ một cái.

Ba ngôi sao băng trên trời xiêu xiêu vẹo vẹo rồi đáp xuống bên cạnh nhóm người Tống Thư Hàng.

- Giỏi quá, giỏi quá! - Hai mắt của Vũ Nhu Tử sáng lên, cô cảm thấy cái Lưu Tinh Kiếm dùng một lần này thật sự rất kích thích! Chút nữa phải đòi Bạch tiền bối một món quà nữa, để cô có thể “biu!”, bay một lần mới được!

Trên mặt đất, xuất hiện ba cái hố lớn.

Sau đó, Thông Huyền Đại Sư bò từ trong hố ra, nhìn ba người Tống Thư Hàng một cái, khẽ mỉm cười rồi chắp hai tay lại hành lễ.

Từ sau khi Bạch tiền bối gửi bức ảnh “Bungee giữa bầu trời sao” cùng với bức ảnh của Tống Thư Hàng vào nhóm chat lần trước, các tiền bối trong nhóm đều nhớ kỹ chàng trai dũng cảm hy sinh bản thân này. Mặc dù bây giờ hắn cạo trọc đầu nhưng khuôn mặt này thật sự rất dễ nhận ra.

- Xin chào Thông Huyền Đại Sư.- Tống Thư Hàng cũng chắp hai tay lại hành lễ.

Vũ Nhu Tử và Lưu Nhất Kiếm ở bên cạnh cũng hành lễ nói: - Xin chào Thông Huyền Phương Trượng.

Sau khi hành lễ xong, Thông Huyền Đại Sư nhìn về phía Bạch Tôn Giả và Linh Điệp Tôn Giả đang ở phía xa. Sau đó mắt phải của hắn nháy điên cuồng như bị co giật, không thể nào dừng lại được.

Thông Huyền Đại Sư: …

Cứ có cảm giác sắp có đại tai xảy ra vậy. Không biết bây giờ rời khỏi nơi này, trở về Thiên Nhai Vân Du Tự của mình còn kịp không nữa?





Tiếp theo đó, hai vị tiền bối xa lạ trong Nhóm Cửu Châu Số 1 cũng bò từ trong hố ra.

Vị tiền bối đen thùi lùi bên trái nhìn Tống Thư Hàng một cái, sau đó nở một nụ cười tiêu chuẩn, khoe ra tám cái răng trắng tinh của mình, nói: - Ngươi chính là Tống Thư Hàng tiểu hữu đúng không? Quả nhiên nghe danh không không bằng gặp mặt, ngươi rất được!

- Tiền bối quá khen.- Tống Thư Hàng nói một cách ngượng ngùng.

Vị tiền bối đen thùi lùi đó khẽ mỉm cười: - Ta là Phá Dương Kích Quách Đại trong Nhóm Cửu Châu Số 1, vừa mới kết thúc đợt bế quan ba năm mấy ngày trước, nên có lẽ Tống Thư Hàng tiểu hữu chưa từng thấy ta xuất hiện trong nhóm. Nhưng ta lại biết rất rõ về chuyện của Tống Thư Hàng tiểu hữu đấy, các đạo hữu trong nhóm đều đánh giá ngươi rất cao.

- Do các tiền bối nâng đỡ ta thôi.- Tống Thư Hàng trả lời lại một cách ngượng ngùng.

- Chào Quách Đại tiền bối.- Vũ Nhu Tử bước lên phía trước hành lễ một cái, sau đó bí mật truyền âm với Tống Thư Hàng, giới thiệu: - Tống tiền bối, vị Quách Đại tiền bối này cũng rất nổi tiếng trong nhóm. Hắn và Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối là hai người vô cùng đặc biệt trong nhóm.

Tống Thư Hàng chớp mắt một cái, chẳng lẽ vị Quách Đại tiền bối đen thùi lùi này cũng tự tìm chết như Tam Lãng tiền bối?

- Vị Quách Đại tiền bối này không chỉ rất đen, mà còn thích troll người khác. Nhưng điều đặc biệt ở đây là, hắn chỉ troll chính mình, cũng chính là cái gọi là tự troll mình ấy. Sau khi gia nhập vào Nhóm Cửu Châu Số 1, cha ta liền giới thiệu về vài vị tiền bối trong nhóm cho ta. Nghe nói trước đây chuyện Quách Đại tiền bối thích làm nhất là đầu tiên đăng một bức ảnh hình con chó đáng yêu làm ảnh đại diện, liền ngay sau đó lại đăng thêm một bức ảnh “hai tay dùng sức xoa đầu con chó”, còn kèm theo một câu “Phẫn nộ xoa đầu chó bên trên” nữa.- Vũ Nhu Tử truyền âm nói.

Tống Thư Hàng: …

Phá Dương Kích Quách Đại đứng ở bên cạnh: …

Công phu truyền âm của tiểu cô nương rất tốt, nhưng cảnh giới của hắn cao hơn tiểu cô nương này hai cấp, là linh hoàng đỉnh phong đó, có thể nghe thấy nội dung mà tiểu cô nương này truyền âm một cách dễ dàng.

Mặc dù ngoại hình hắn đen… nhưng hắn không thích tự troll mình. Chẳng qua hắn chỉ thích tự chế giễu mình một chút mà thôi!

“Vị tiền bối này thật cá tính. Không troll người khác chỉ troll mình, hiền lành thế ư?” - Tống Thư Hàng ngầm đưa ra một định nghĩa về Quách Đại tiền bối.





Sau đó, vị tiền bối đeo kính cuối cùng kia cũng bước lên phía trước. Hắn đẩy gọng kính của mình một cái rồi nhìn Tống Thư Hàng cười nói: - Thư Hàng tiểu hữu, ta là Diệt Phượng Công Tử trong Nhóm Cửu Châu Số 1… Giống như Quách Đại, ta cũng vừa mới kết thúc bế quan cách đây không lâu. Nghe nói dạo này ngươi đang nuôi Đậu Đậu?

Khi nói đến Đậu Đậu, Diệt Phượng Công Tử đẩy nhẹ gọng kính, “Ding~” một cái, dường như trên tròng kính chiết xạ ra một ánh sáng lạnh.

- À, đúng vậy. Cách đây không lâu Đậu Đậu lại bỏ nhà ra đi, đến chỗ ta ở một vài ngày. Nhưng chắc hôm nay Hoàng Sơn tiền bối sẽ mang Đậu Đậu về nhà.- Tống Thư Hàng nói.

Mặc dù Đậu Đậu thường xuyên gây phiền phức cho hắn nhưng cũng giúp đỡ hắn khá nhiều. Từ sau khi có Đậu Đậu, dường như cuộc sống của hắn cũng náo nhiệt hẳn lên… Nếu Đậu Đậu phải trở về, Tống Thư Hàng đột nhiên có loại cảm giác “không nỡ”.

Diệt Phượng Công Tử tiếp tục đẩy gọng kính, hàn quang trên tròng kính bắn ra tứ phía: - Bây giờ Đậu Đậu đang ở đâu?

- Trước khi ta rời đi, nó vẫn đang ở cùng với Hoàng Sơn tiền bối.- Tống Thư Hàng trả lời.

- Có nghĩa là nó vẫn đang ở gần đây sao? Khà khà khà, ta đã ngửi thấy mùi của nó rồi.- Diệt Phượng Công Tử đẩy gọng kính lên lần nữa, trên tròng kính không ngừng “Ding~ ding~ ding~” lóe ra hàn quang.

Tống Thư Hàng cảm thấy áp lực như bị núi đè.

Lúc này, Vũ Nhu Tử lặng lẽ truyền âm nhập mật nói: - Diệt Phượng Công Tử, yêu tu ngũ phẩm. Ta cũng không biết bản thể của hắn là gì, nhưng ta biết trong Nhóm Cửu Châu Số 1 hắn có một ngoại hiệu, đó là “Khắc tinh của Đậu Đậu”.

Khắc tinh của Đậu Đậu?

Khắc tinh của Kinh Ba Khuyển Yêu Đậu Đậu? Trên thế giới này cũng có loại sinh vật như thế tồn tại sao?

- Mà này, Bạch tiền bối đang làm gì thế? - Diệt Phượng Công Tử lại đẩy đẩy gọng kính, nhìn về phía Bạch tôn giả và Linh Điệp Tôn Giả đang bận rộn ở đằng xa.

Vũ Nhu Tử trả lời: - Bạch Tôn Giả nói muốn chuẩn bị một cuộc thi “Máy kéo có tay cầm” đặc biệt, tất cả các tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1 đều phải tham gia.

- Cái gì? Cuộc thi “Máy kéo có tay cầm”? - Khóe miệng của Diệt Phượng Công Tử giật giật: - Máy kéo có tay cầm cũng là xe đúng không? Không được, ta bị say xe! Không được, ta phải nói với Bạch tiền bối là không thể tham gia cuộc thi này mới được. Ta sẽ chóng mặt và nôn mất.

Tống Thư Hàng: …
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.