- Đông Phương Tiên Tử, có cần thu thập chỗ máu của con mực quái này lại không? - Tống Thư Hàng khống chế thân thể của Diệt Phượng Công Tử, lên tiếng hỏi.
Mặc dù con mực quái này đã thu nhỏ lại, nhưng nó vẫn là một con yêu thú, hơn nữa rất có thể nó còn là một con yêu thú tứ phẩm trở lên, thậm chí là yêu thú cấp bậc ngũ phẩm luôn ấy chứ!
Yêu thú ở cấp bậc này, toàn thân nó chắc đều là bảo vật cả.
Giống như dũng sĩ diệt rồng trong tiểu thuyết, sau khi giết rồng xong, ngoại trừ bảo tàng của cự long thì máu rồng, vảy rồng, da rồng, xương rồng, gân rồng, thậm chí là “bi” rồng đều là các chiến lợi phẩm quý giá cả.
Đông Phương Tiên Tử xõa mái tóc đuôi ngựa của mình ra, hỏi với vẻ nghi hoặc: - Diệt Phượng đạo hữu muốn lấy máu của con mực quái này làm gì?
- Máu, thịt, da, xương của yêu thú chắc hẳn đều là bảo vật cả đúng không? - Tống Thư Hàng hỏi.
- À, đúng là có vài món bảo vật không tệ, có lẽ Thất Sinh Phù đạo hữu có thể dùng đến, nhưng ta thì không dùng được. Thế nên ai muốn lấy thì cứ ấy thôi. Hơn nữa… nếu nói đến máu yêu thì Diệt Phượng đạo hữu này, lúc cần dùng máu yêu, ngươi tự lấy máu của mình cũng được mà? - Đông Phương Tiên Tử nghi hoặc hỏi lại.
Bởi vì bản thân Diệt Phượng Công Tử cũng là một đại yêu có thể hóa hình mà!
Tống Thư Hàng: …
Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161433/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.