- Ví dụ như Bắc Hà Tán Nhân, Bắc Hà mới là đạo hào thực sự, còn tán nhân chỉ là danh hiệu thôi, cũng giống như “tiên sinh”, “nữ sĩ” vậy. Bao giờ tấn chức lên lục phẩm thì hắn sẽ sửa thành Bắc Hà Chân Quân. Các đạo hữu khác trong nhóm cũng tương tự như vậy, Giao Bá, Lạc Trần, Thông Huyền, Tuyết Lang, Đồng Quái đều là đạo hào hai chữ, còn “chân quân”, “động chủ”, “tiên sư”, “đại sư” đằng sau thì là danh hiệu. Vừa nãy ngươi đưa ra rất nhiều ví dụ, nhưng chỉ có mỗi Cuồng Đao Tam Lãng đạo hữu là có đạo hào bốn chữ thôi.
Nói đoạn, Bạch Tôn Giả vỗ tay nhẹ một cái:
- Nếu ngươi muốn đạo hào bốn chữ thì có thể tham khảo đạo hào của Tam Lãng đạo hữu ấy. Kiểu như Bá Đao Tống Tam chẳng hạn? Ừ, cái đạo hào này khá hợp với ngươi đấy.
- Đừng đừng, tuyệt đối đừng lấy! - Tống Thư Hàng kêu lên. Hắn hoàn toàn không muốn lấy cái đạo hào nghe như thổ phỉ cướp đường như thế đâu. Ít nhất cũng phải lấy cái đạo hào nào nghe cho văn nhã chút chứ!
Một sinh viên say mê văn học cuồng nhiệt như Tống Thư Hàng hắn, dù có mang về cổ đại cũng là văn nhân tú tài, tuyệt đối không thể lấy cái đạo hào nghe như đầu lĩnh tướng cướp thế kia được!
- Ha ha.- Bạch Tôn Giả bật cười, rồi vươn tay nhắp mấy quả dương mai cho vào miệng nhai, mặt đầy thỏa mãn.
- Chóp chép chóp chép…
Sau đó, Bạch Tôn Giả nói tiếp:
- Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161415/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.