Tống Thư Hàng đánh dấu vào Bạch Kình Đao Khách và Thư Sơn Cư Sĩ đầu tiên. Hai đạo hào này tương đối phù hợp với khẩu vị của hắn.
Đồ Đao Đại Sư là phải gạch gấp.
Áp Lực Đạo Trưởng là cái khỉ gì? Đạo trưởng vịt à? Gạch gạch gạch!
Cương Quyền Công Tử? Vừa cương quyền lại còn vừa công tử? Mặt mũi thanh tú đi với vai u thịp bắp à? Gạch luôn!
Thế là trừ hai đạo hào chắc chắn giữ lại thì chỉ còn có sáu cái nữa.
Nhưng mà hắn chỉ cần có bảy cái thôi.
Cho nên phải gạch thêm một cái.
Bá Đao Tống Nhất, Mộc Đạo Nhân, Kim Cương Quân Tử Đao, Nho Quyền Tăng, Thiện Tâm Tu Sĩ, Tầm Đạo Thư Sinh…
Cái mà Tống Thư Hàng muốn gạch đi nhất trong sáu đạo hào này chính là Bá Đao Tống Nhất.
Thế nhưng…đây là đạo hào mà Bạch Tôn Giả đặt cho đấy.
Nghĩ nghĩ một tí, Tống Thư Hàng vẫn giữ nó lại, nể mặt Bạch tiền bối một chút đi!
Nếu không nể mặt Bạch tiền bối mà làm cho ngài ấy không vui… thì khụ, chính là lấy mạng mình ra đùa đấy.
Dù sao thì bảy đạo hào cũng chỉ là giai đoạn quá độ thôi, hắn sẽ từ từ chọn ra từ bảy đạo hào này một cái thích hợp với mình nhất… Cho nên, cùng lắm thì trong quá trình đó tìm đại cái lí do nào để xóa “Bá Đao Tống Nhất” đi là được.
Thế là chỉ còn bốn đạo hào nữa, bây giờ chọn cái nào để gạch thì dễ rồi, hoặc là Kim Cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161412/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.