Có duyên?
Lúc nghe thấy hai từ này, Tống Thư Hàng lập tức không sao nuốt trôi được mấy lời khinh bỉ trong cổ họng - Ta chỉ là người qua đường đáng thương tình cờ đi ngang qua, bị cung điện của các ngươi cưỡng ép hấp thu vô mà thôi! Có duyên cái khỉ khô gì với các ngươi đâu chứ?
Cái này giống như là ngươi đứng ở trước cửa nhà, lúc thấy một cô nàng xinh đẹp hay một anh chàng đẹp trai đi qua, đánh cô ta /anh ta một gậy cho ngất xỉu ngã lăn quay ra đất rồi kéo cô ta /anh ta về nhà mình vậy.
Đúng rồi, còn phải chuẩn bị hai cánh cửa, một cửa là để rời đi, còn một cửa là để bước vào phòng ngủ.
Nếu như cô ta /anh ta bất cẩn mà bước vào cửa phòng ngủ… Ôi, cô nàng xinh đẹp / anh chàng đẹp trai à, hai chúng ta đúng là có duyên mà! Chi bằng chúng ta làm một phát nhỉ?
Có duyên cái con khỉ gì chứ!
Nhưng, Tống Thư Hàng còn chưa nói ra khỏi miệng, thì Kim Đồng Ngọc Nữ giống như có độc tâm thuật vậy, đọc hiểu được những lời trong lòng hắn.
- Không phải là ngẫu nhiên mà đạo hữu bay tới cửa Bích Thủy Các của chúng ta đâu… Đạo hữu rõ ràng là bị người khác đưa đến chỗ chúng ta mà.- Kim Đồng lên tiếng nói.
Ngọc Nữ che miệng, khẽ cười: - Chúng ta chỉ là đề phòng ngươi đâm vào cửa ngoài của Bích Thủy Các, mà trên cửa chính có đinh đồng, đâm vào thì sẽ đau lắm. Cho nên, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161275/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.