Theo tiếng xương cốt toàn thân vang lên ‘rắc rắc’, Tống Thư Hàng cảm thấy thể chất của bản thân cư nhiên thoắt cái đã tăng vọt lên, dù chỉ tăng có một chút thôi.
Không chỉ có thể chất, mà hình như ngay cả chiều cao cũng tăng lên một chút thì phải?
Trong mấy ngày hôn mê bất tỉnh, thể chất chẳng những không yếu đi, mà còn tăng thêm nữa chứ.
Chẳng lẽ là do kết quả của việc lần trước sử dụng ‘Giám Định Thuật’ gây ra? Trong quá trình mình phun máu thì thể chất của bản thân cũng được tăng cường sao?
Nhưng loại tăng cường cỡ này, hắn thà rằng không cần còn hơn, vì phải trả giá quá đắt mà nhận lại thì chẳng được bao nhiêu! Tuyệt đối là một vụ làm ăn lỗ vốn.
- Ngươi ngủ một mạch tận mấy ngày, mấy hôm nay ta đổi sang mấy lối đi, mấy gian phòng đều phải khiêng ngươi đi đấy.- Sở Sở ở một bên nói.
Nói xong, cô lại lấy mấy viên Ích Cốc Đan trong túi nhỏ ra, đưa cho Tống Thư Hàng: - Muốn ăn không? Ở đây ta có mấy vị. Ngươi ngủ suốt mấy ngày liền như thế, chắc đói rồi phải không?
- Có vị gì thế? - Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
Ích Cốc Đan của Tô Thị A Thập Lục gửi cho hắn đều là loại không có vị, hắn vẫn luôn cho rằng Ích Cốc Đan đều không có mùi vị gì.
Sở Sở giải thích: - Vị hoa quả, vị thịt nướng, vị cà chua, vị thịt gà, có đủ cả.
- Cho ta thử một viên vị thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161251/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.