- Sao tự dưng lại phun máu thế này? Lần này đâu có giám định gì đâu ta? - Diệp sư tỷ lo lắng nói, một đạo trì dũ thuật trong tay cô nhanh chóng áp xuống lưng của Tống Thư Hàng:
- Không phải là miệng vết thương của Thư Hàng bị nứt ra mãi nên thành quen đấy chứ?
- Cái thứ như vết thương này không thể nào vì hay bị toác ra mà thành thói quen đâu.- Tống Thư Hàng mở to hai mắt, suy yếu cười khổ nói:
- Chào buổi sáng nhé, Diệp sư tỷ!
- Tính thời gian thì đã là buổi tối rồi. Nên phải nói là chào buổi tối chứ Thư Hàng.- Diệp sư tỷ thuần thục giúp Tống Thư Hàng thay bộ đồ dính máu kia ra.
Tống Thư Hàng:
- Chào buổi tối nhé Diệp sư tỷ.
- Có đói không? Lúc ngươi đang hôn mê hình như vẫn luôn tiêu hao thể lực và năng lượng đấy.- Dược Sư nói.
Tống Thư Hàng sờ bụng của mình:
- Hơi hơi.
- Cho ngươi này, Ích Cốc Đan của Sở Sở cô nương đấy, lần này là vị hoa quả.- Diệp sư tỷ đưa một viên Ích Cốc Đan cho hắn.
Tống Thư Hàng nhớ đến một chuyện, bèn hỏi:
- Ơ mà, ta nhớ Sở Sở có nói đã tìm được một không gian nhà bếp, ở trong đó còn có cả nguyên liệu nấu ăn mà?
Diệp sư tỷ bình tĩnh nói:
- Ừ, nhưng đó đã là chuyện của năm ngày trước rồi.
Tống Thư Hàng:
-?
- Nguyên liệu nấu ăn trong không gian đó đã bị ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161220/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.