Ôi chao, không cẩn thận lại trở nên tham lam quá rồi. Hiện tại có thể siêu độ linh hồn trống rỗng của một Kim Đan Linh Hoàng đã là một việc cực kỳ may mắn. Bản thân lại muốn thêm mười cái linh hồn giống thế, đúng là lòng người chưa đủ rắn nuốt voi mà! Trên đời này không có việc nào trùng hợp đến thế đâu.
Tống Thư Hàng nghĩ thế, đang chuẩn bị thu hồi ngón tay của mình về.
Lúc này, không biết Diệp sư tỷ đã đến bên cạnh hắn từ lúc nào. Giống hệt như lần trước, cô lại vươn ngón tay đáng yêu của mình ra chọc vào ngón tay của Tống Thư Hàng.
Uy lực của Siêu Độ Chi Pháp trên ngón tay Thư Hàng vẫn còn.
Ngón tay Diệp sư tỷ lại tiếp xúc với ngón tay hắn lần nữa, cảm giác giống như điện giật truyền đến thêm một lần, hai người đều run run một cái.
Hơn nữa, lúc này đây, dòng điện này còn mạnh mẽ hơn lần trước, Thư Hàng còn có cảm giác thân thể mình bị tê dại.
Thư Hàng lập tức dở khóc dở cười:
- Diệp Tư.
- Có!
Diệp sư tỷ trả lời nhanh nhảu, hai mắt mở to nhìn trừng trừng Thư Hàng.
Trong lúc nói chuyện, Thư Hàng cảm ứng được cảm xúc của Diệp sư tỷ từ ngón tay cô - mừng rỡ và mong chờ.
- Thôi được rồi, cô vui vẻ là được.
Thư Hàng nói khẽ, xem như đầu hàng.
- Ừ.
Diệp sư tỷ cười hì hì.
Cùng lúc đó.
Bích Thủy các, Vân Trung các.
Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161195/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.