Sau khi kéo cái hòm về phòng mình, Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát rồi lại bắt đầu lấy từng bộ váy một trong hòm ra, sắp xếp ngay ngắn ở bên cạnh.
Ngư Kiều Kiều lên tiếng hỏi:
- Thư Hàng, ngươi đã nghĩ ra cách xử lý những bộ váy này chưa?
Tống Thư Hàng lắc đầu, nói:
- Một phần để tặng cho người khác, phần còn lại cứ để đó xem tình hình rồi tính sau.
- Vậy ngươi lôi những bộ váy này ra để làm gì?
Ngư Kiều Kiều hỏi với vẻ tò mò. Chẳng lẽ Tống Thư Hàng muốn xem những bộ váy kia nên đưa cho vị tiên tử nào thì thích hợp sao?
Cô biết Tống Thư Hàng quen với mấy vị nữ tu trẻ tuổi xinh đẹp lận.
- Ừm… Chỉ là ta vẫn chưa từ bỏ ý định. Ta không tin trong cả cái hòm này chỉ toàn là quần áo không.
Tống Thư Hàng nói với vẻ kiên định.
Nghe vậy, Ngư Kiều Kiều trêu ghẹo:
- Ha ha ha, dù sao cũng là quà mà, toàn bộ là quần áo cũng không có gì là không thể cả.
Đang nói thì cô thấy động tác của Tống Thư Hàng dừng lại, ánh mắt hắn trở nên sáng ngời.
“Trong hòm thật sự có món quà khác sao?”
Ngư Kiều Kiều tò mò cúi đầu nhìn vào trong cái hòm.
"Có thật này! "
Sau khi hơn nửa cái hòm bị Tống Thư Hàng dọn dẹp, cuối cùng Ngư Kiều Kiều cũng thấy được phần đáy của nó. Vẫn còn một tầng chứa những món đồ khác nữa.
Một sợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161135/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.