Lúc này Đậu Đậu cũng quay sang nhìn theo ánh mắt của Diệp Tư tiên tử, và nó thấy ngay “Lệ Chi Tiên Tử” đang náu mình trong góc khuất.
- Lệ Chi Tiên Tử ư? Sao ngươi lại ở đây?
Đậu Đậu kêu lên một tiếng vui mừng. Đối với nó mà nói thì Lệ Chi Tiên Tử chính là một ngọn núi dựa cực kì to đó nha.
Mỗi lần nó chịu ấm ức ở chỗ Hoàng Sơn Chân Quân thì đều chạy đến chỗ Lệ Chi Tiên Tử cầu an ủi. Đôi khi nó còn cáo mượn oai hùm núp bóng Lệ Chi Tiên Tử để gây chút rắc rối cho Hoàng Sơn Chân Quân nữa kia.
Cho nên sau khi nhìn thấy Lệ Chi Tiên Tử thì Đậu Đậu vui vẻ nhảy cẫng lên, vọt ra khỏi cửa Bích Thủy các mà lao thẳng vào lòng “Lệ Chi Tiên Tử” rồi sung sướng kêu to.
Đậu Đậu hoàn toàn không thể nhận ra Lệ Chi Tiên Tử trước mắt mình là thật hay giả.
Đây chính là điểm đáng sợ của Đồng Quái Tiên Sư. Sau khi hắn dịch dung xong thì đến cả Đậu Đậu vốn rất quen thân với Lệ Chi Tiên Tử cũng không phân biệt được thật giả từ vẻ bề ngoài. Trừ khi Đậu Đậu ở cùng “Lệ Chi Tiên Tử” này một thời gian rồi suy đoán từ một vài dấu vết thì còn may ra.
- Lệ Chi Tiên Tử, cô có biết không? Gần đây Hoàng Sơn đại ngốc điên rồi! Hắn đang tổ chức lễ cưới cho ta, cưới thì cưới đi, nhưng hắn lại muốn gả ta ra ngoài!
Đậu Đậu chui vào lòng “Lệ Chi Tiên Tử”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3161123/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.