Nhưng khi hắn quay đầu lại thì lại phát hiện ra Bạch tiền bối two chống cằm tò mò nhìn chữ viết của hắn:
- Ngươi viết cái gì thế? Đây là thể chữ mới của nhân loại sao?
Tống Thư Hàng: …
Đậu xanh, thế này thì tèo rồi, Bạch tiền bối two không biết chữ giản thể à?
Tống Thư Hàng buồn bực đặt bút lông xuống, đối phương không hiểu thì viết cũng chẳng có tác dụng quái gì.
Hơn nữa hắn cũng thử qua rồi, trong không gian ý thức này, đến ‘truyền âm nhập mật’ cũng không thể dùng được, chắc hẳn là vì ngăn cản các ‘thí sinh’ sử dụng truyền âm nhập mật để gian lận.
- Khà khà, bỏ cuộc chưa?
Bạch tiền bối two lơ lửng trong không trung, bật cười đắc ý.
Tống Thư Hàng trợn trắng mắt.
Cầu người không bằng cầu mình, hắn xoa hai mắt, chuẩn bị sẵn sàng.
Thời gian năm phút trôi qua rất nhanh, các vách tường vây lấy Tống Thư Hàng lại hạ xuống.
Giọng nói uy nghiêm trong không gian này lại lặp lại những lời nói lúc trước.
Tống Thư Hàng lập tức quay đầu nhìn vào tờ giấy thi của Tô Văn Khúc ở bên cạnh, đối chiếu đáp án trên bài thi với ‘Thánh Nhân Tu Thân Phú’ trong kí ức của mình một lượt.
Đù má!
Tống Thư Hàng lại nắm túm cái bàn, muốn lật tung nó lên, nhưng đù má lần nữa, cái bàn này vẫn không động đậy.
Không sai mà, chính xác hoàn toàn mà. Dựa vào trí nhớ cường đại của mình, hắn đã nhớ chính xác hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3160916/chuong-725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.