- Bạch đạo hữu, ngươi định đánh lui tà ma chúa như thế nào đây?
Hoàng Sơn Chân Quân nhìn con tà ma chúa bát phẩm trên bầu trời, còn cả lũ tà ma Cửu U đang không ngừng hạ xuống kia rồi hỏi.
Đồng thời, thành viên ‘nhóm Cửu Châu số 1’ đang dùng ánh mắt lựa chọn tà ma trên bầu trời, chọn ra mục tiêu thích hợp với mình từ trong đó, tà ma tứ phẩm trở xuống, không thèm. Tà ma tứ phẩm trở lên có thể tiện tay làm thịt. Tà ma Cửu U ngũ phẩm trở lên mới là con mồi ngon lành.
Bởi vì chỉ có thân thể tà ma Cửu U tứ phẩm trở lên mới có thể đổi lấy hạt sen ‘Quân Tử Kim Liên’ từ chỗ Bạch Vân thư viện.
Sức chiến đấu của mỗi một thành viên trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ đều cực kỳ trâu bò, một mình giết tà ma cùng cảnh giới hầu như không có áp lực gì.
Bạch Tôn Giả đáp:
- Ừ… Muốn đánh bay con tà ma chúa bát phẩm này lên hơn bảy trăm mét, đoán chừng ta phải dùng hết toàn lực mới có thể làm được!
- Bạch đạo hữu quả nhiên dũng mãnh.
Hoàng Sơn Chân Quân nói, dùng hết toàn lực là có thể đánh bay tà ma bát phẩm lên cao hơn bảy trăm mét, phải biết rằng Bạch Tôn Giả còn cách bát phẩm một đại cảnh giới đó.
- Nhưng ta không định làm vậy. Nếu như dùng hết toàn lực, ta sẽ rơi vào thời kỳ suy yếu một lúc, vậy thì tiếp theo sẽ không cách nào quay phim nữa.
Bạch Tôn Giả nói vô cùng nghiêm túc. Hắn còn định lát nữa thay vài bộ đồ rồi chém giết đám ‘tà ma Cửu U’ đây này. Lệ Chi Tiên Tử đã chuẩn bị máy quay phim xong xuôi, chuẩn bị quay lại tư thế giết địch oai hùng của hắn bất kỳ lúc nào đây.
Nếu suy yếu rồi thì làm sao hắn đóng phim được chứ?
Bắc Hà Tán Nhân:
- …
Đối với Bạch Tôn Giả mà nói, dường như đóng phim còn quan trọng hơn việc chống lại đại quân tà ma thì phải?
Cũng may là ‘Hằng Hỏa Chân Quân’ của Bạch Vân thư viện không ở đây, bằng không nếu Chân Quân nghe được lời này của Bạch Tôn Giả chắc sẽ khóc luôn ấy chứ!
- Có điều nếu ta đã đáp ứng với Hằng Hỏa đạo hữu thì đã có nắm chắc.
Dứt lời, Bạch Tôn Giả thò tay vào trong trang bị không gian của mình lấy ra một quả cầu bằng ngọc màu xanh biếc.
- Đây là báu vật mà ta đã tìm được nó bên trong ‘sơn trang nghỉ mát’ khi vừa phát hiện ra nơi đó, có điều khi đó, nó là mảnh vỡ pháp bảo với rất nhiều hình thái khác nhau nằm rải rác khắp các ngõ ngách trong sơn trang nghỉ mát. Ta đã thu gom hết chúng lại, đánh bóng cải tạo lại lần nữa, mài tất cả mảnh vỡ pháp bảo thành hình một quả cầu. Nó có hiệu quả thú vị lắm đấy.
Bạch Tôn Giả mỉm cười, nói.
Chính là cái ‘sơn trang nghỉ mát’ lần trước đã dùng để quay phim, trước kia Bạch Tôn Giả dùng để chứa một bảo khố nhỏ của mình. Ngày đó sau khi quay phim xong, Bạch Tôn Giả lấy một vài thứ từ trong kho báu ra, mang theo bên người để phòng hờ.
Không ngờ lại phát huy được công dụng nhanh như thế.
- Có hiệu quả thú vị á? Chẳng lẽ nó có các loại hiệu quả như thổi bay với đẩy lùi à? Có thể bỏ qua đẳng cấp kẻ địch mà cưỡng ép đẩy chúng ra hơn bảy trăm mét ư?
Tống Thư Hàng hỏi thử. Hắn cũng chơi không ít game nên rất quen thuộc với các loại hiệu quả như ‘cưỡng chế đẩy lùi, thổi bay, lơ lửng trên không trung’ trong game.
Có điều… Trong trò chơi có các loại hiệu quả thuộc tính ‘cưỡng chế đẩy lùi’, nhưng trong hiện thực sẽ có pháp bảo tu chân bá đạo như vậy sao?
- Ừ, hiệu quả không khác với những gì Thư Hàng đoán cho lắm.
Bạch Tôn Giả cười khẽ, sau đó tay trái hắn nâng lên một chút, ném ‘quả cầu bằng ngọc’ này lên cao.
Chúng đạo hữu đều tò mò nhìn sang, muốn xem ‘Bạch tiền bối’ thi triển pháp thuật như thế nào, rốt cuộc bảo vật thế nào mới có thể cưỡng chế đẩy lùi ‘tà ma chúa bát phẩm’ ra ‘bảy trăm mét’ đây?
Gió mạnh thổi bay? Một pháo nổ bay?
Quả cầu bằng ngọc được ném lên cao, sau đó, Bạch Tôn Giả nhún eo một cái, thân hình hắn nhảy lên thật cao, tiếp đó… Giống như đánh bóng chuyền ấy, tay Bạch Tôn Giả đột nhiên đập vào trên quả cầu bằng ngọc kia. Khi đánh bóng chuyền thì động tác này tựa như ‘đập bóng’, mà Bạch Tôn Giả lại là phát bóng về phía bầu trời.
Ngay sau đó, quả cầu bằng ngọc kia ‘vèo ~~’ một phát bắn mạnh lên trời.
Tống Thư Hàng:
- …
[Đừng bảo với ta cái gọi là cưỡng chế đẩy lùi chính là dùng quả cầu ngọc này đánh bay tà ma Cửu U chúa bát phẩm nha?]
…
Con tà ma chúa bát phẩm trên bầu trời kia vẫn đang chú ý Bạch Tôn Giả. Bản năng nói cho nó biết, tu sĩ nhân loại thất phẩm này có gì đó quái lạ.
Cho nên, lúc quả cầu ngọc này đánh về phía nó, nó cũng đã chuẩn bị xong xuôi động tác né tránh. Đồng thời có một luồng năng lượng đang nổi lên trong miệng nó, chuẩn bị thưởng một ngụm đàm cho đám tu sĩ bên dưới…
Lúc này, quả cầu ngọc đang phi hành kia lại đột nhiên biến mất không thấy đâu.
Ngay sau đó, quả cầu ngọc kia bỗng dưng xuất hiện nơi bụng của tà ma chúa Cửu U rồi đụng mạnh vào thân thể nó.
Mẹ nó, sao quả cầu này lại đột nhiên biến mất thế? Quả cầu ma biết biến mất chứ? Quả cầu ma đập tới rồi à?
Không đúng… Đây chính là lực lượng không gian.
Lại là lực lượng không gian! Loại thủ đoạn mà chỉ kiếp tiên cửu phẩm mới có này nay đã xuất hiện trên chiến trường hai lần.
“Nhưng lực va đập của quả cầu ngọc này cũng không lớn, ta có thể chịu được!”
Toàn thân tà ma chúa bát phẩm bộc phát ra tà khí, cả người phun ra sương mù màu đen dày đặc.
Bằng vào sức mạnh của quả cầu ngọc này thì không đả thương được nó!
Lúc nó nghĩ vậy, quả cầu xanh biếc kia đang không ngừng quay cuồng, một luồng lực đập đáng sợ truyền đến từ trên quả cầu ngọc, trong lúc quay cuồng, trên quả cầu ngọc kia thế mà lại mơ hồ phát ra khí tức kiếp tiên cửu phẩm.
[Thần binh kiếp tiên!]
Bên trong quả cầu ngọc nhìn như bình thường kia vậy mà lại ẩn chứa mười luồng… Không, là hơn hai mươi luồng khí tức kiếp tiên cửu phẩm.
Chẳng lẽ đây là pháp bảo do hơn hai mươi kiếp tiên cửu phẩm hợp lại luyện chế thành?
Trong lúc đang suy tư, lực va đập truyền ra từ trên quả cầu ngọc kia húc vào ‘tà ma chúa bát phẩm’ đánh nó bay lên cao… Trong một hơi thở đã đụng nó văng ra vài trăm thước.
Phần bụng của tà ma chúa bát phẩm đau muốn chết, hơn nữa lực va đập của quả cầu ngọc này còn đang tăng cường, nếu cứ tiếp tục như vậy, ít nhất nó phải bị đánh văng ra hơn một ngàn mét ấy chứ!?
Mẹ kiếp, hai mươi tên kiếp tiên kia chắc phải rảnh rỗi sinh nông nổi lắm mới có thể cùng nhau ra tay luyện ra một quả cầu dùng để đập người ta như vậy?
…
Cứ như vậy, tà ma chúa bát phẩm kêu thảm, bị đánh văng lên hơn ngàn mét.
- Xong xuôi.
Bạch Tôn Giả vỗ tay, cười ha ha nói.
Tống Thư Hàng nuốt một ngụm nước miếng, quả cầu ngọc kia thiệt là lợi hại.
Có điều…
- Bạch tiền bối, quả cầu kia thì sao? Ném ra rồi, không thu hồi lại à?
Tống Thư Hàng hỏi, chẳng lẽ pháp khí quý giá như vậy lại là đồ dùng một lần thôi sao?
- Yên tâm đi, phía trên quả cầu có trận pháp na ná ‘Vạn Lý Phi Độn Thuật’, lát nữa nó sẽ bay trở về bên cạnh ta.
Bạch Tôn Giả nói.
Nhiệm vụ hoàn thành!
…
Sau khi con ‘tà ma chúa bát phẩm’ bị quả cầu ngọc đẩy bay lên hơn ngàn mét thì có một ngàn viên ‘linh thạch bát phẩm’ đang bốc cháy điên cuồng trong Bạch Vân thư viện. Đây là cảnh tượng "Ngọn lửa thiêu đốt" xuất hiện trên bề mặt linh thạch sau khi một hơi kích phát toàn bộ năng lượng ở trong.
Những viên linh thạch bát phẩm quý giá này sẽ bùng cháy liên tục trong ngọn lửa cho đến khi cháy sạch.
Lúc này, có âm thanh của một lão giả vang lên ở chỗ sâu trong Bạch Vân thư viện:
- Bắt đầu tế đàn, thánh thư hiện thế, khởi trận!
Sau tiếng quát khẽ của lão giả, trên toàn bộ vùng trời của Bạch Vân thư viện xuất hiện hình dáng mười quyển sách nho khổng lồ. Mười quyển sách nho này chính là ‘kinh văn Thánh Nhân’, là kinh văn mà Thánh Nhân nho gia chính tay viết nên.
Năm đó, nho gia có trên trăm quyển kinh văn Thánh Nhân giống vậy.
Nhưng sau khi nho gia bị tà ma Cửu U lần lượt vây quét thì đến nay kinh văn Thánh Nhân chỉ còn lại mười quyển này.
Sau khi hình dáng mười quyển kinh thư khổng lồ xuất hiện thì được sắp xếp theo hình bậc thang, mỗi bậc thang cách nhau một trăm hoặc hai trăm mét. Những biến hóa này đều hoàn thành trong nháy mắt.
Thậm chí tà ma của thế giới Cửu U còn chưa kịp phản ứng thì những biến hóa này đã hoàn thành.
Sau đó, mười quyển ‘kinh văn Thánh Nhân’ phối hợp lẫn nhau, trong lúc mơ hồ, có một hư ảnh tế đàn to lớn được ngưng tụ. Đồng thời, có mười tấm lưới lớn hư ảo lấy mỗi quyển ‘kinh văn Thánh Nhân’ làm trung tâm mà kéo dài ra.
Trên toàn bộ vùng trời Bạch Vân thư viện bị che phủ bởi mười tấm lưới lớn ngăn cách tất cả tà ma Cửu U đang hạ xuống và đệ tử nho gia ở bên dưới ra.
…
- Đây là cái gì thế? Thiên la địa võng à?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Không, đây là lưới lọc. Thứ mà nho môn bọn ta đặc biệt chuẩn bị vì ngày này.
Cách đó không xa, Đề Đao Thư Sinh khẽ thở hổn hển rồi lên tiếng hồi đáp.
Hắn một mạch chạy như điên tới đây.
- Lưới lọc, lọc cái gì?
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
Đề Đao Thư Sinh mỉm cười, đáp:
- Dựa theo đẳng cấp, lọc tà ma Cửu U.
Đang khi nói chuyện, thành viên nhóm Cửu Châu số 1 nhìn thấy, ‘tà ma’ trên bầu trời không ngừng xuyên qua mười tấm lưới lớn hư ảo kia. Thoạt nhìn, mấy tấm lưới lớn hư ảo kia cứ như không tồn tại vậy, căn bản không ngăn cản thân ảnh của đám ‘tà ma’ này.
Nhưng trong quá trình đám tà ma Cửu U không ngừng hạ xuống, đột nhiên, sau khi mấy con tà ma lục phẩm xuyên qua hai tấm lớn lớn thì bị tấm lưới hư ảo thứ ba chặn lại.
Ngay sau đó… tà ma ngũ phẩm bị tấm lưới hư ảo kế tiếp cản lại.
Tà ma tứ phẩm bị tấm lưới hư ảo phía dưới nữa ngăn lại.
Từ đó suy ra…
Tống Thư Hàng lập tức hiểu được ‘lưới lọc’ này rốt cục là sao.
Nếu xem tà ma thành cá thì mười tấm lưới lớn này có lỗ lưới nhỏ dần đi. Tà ma có thực lực mạnh mẽ sẽ bị tấm lưới có lỗ lớn nhất ngăn lại. Thực lực yếu đi chút thì sẽ xuyên qua lỗ lưới nhưng lại sẽ bị tấm lưới kế tiếp có lỗ nhỏ hơn một chút chặn lại.
Từ đó suy ra.
Tám tấm lưới lớn hư ảo đằng trước cũng đủ để ngăn lại các phẩm tà ma Cửu U.
Hai tấm lưới hư ảo cuối cùng có thể làm công tác bảo đảm. Cho dù có tà ma Cửu U ngoài ý muốn xuyên qua tấm lưới đằng trước thì vẫn sẽ bị hai tấm lưới cuối cùng chặn lại.
Lúc này, đám tà ma chúa bát phẩm kia đang bị ngăn lại ở tít ngoài cùng mười tấm lưới lớn. Chúng nó tấn công vào tấm lưới lớn phía ngoài cùng nhưng lại không cách nào phá tan tấm lưới lớn hư ảo kia!
Những tấm lưới lớn hư ảo kia bền chắc như vậy sao?
- Mời các vị tiền bối và các đạo hữu lựa chọn tầng lưới mình thích để chém giết tà ma. Chỉ cần mang theo tấm phù này, dán nó lên người là có thể đi xuyên qua mười tấm lưới hư ảo đó.
Đề Đao Thư Sinh giơ tay lấy ra rất nhiều tấm phù bảo.
Mười tấm phù bảo này giống như ‘tờ giấy dán hình xăm’ mà lần trước Bạch tiền bối chế ra. Chỉ cần dán chúng nó lên người là tựa như một hình xăm vậy, có thể tùy ý đi xuyên qua bên trong lưới lớn hư ảo.
- Nếu trong quá trình chiến đấu mà bị tà ma tấn công từ nhiều phía thì có thể thoát khỏi đó dựa vào năng lực tự do xuyên qua các tầng lưới.
Đề Đao Thư Sinh giải thích.
Tống Thư Hàng gật đầu.
Có đám lưới này ở đây, đệ tử nho gia tiến có thể công, lui có thể thủ, giết tà ma Cửu U quả là thoải mái quá chừng.
Tấm lưới hư ảo trên bầu trời chính là sân nhà của đệ tử nho gia.
…
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn bầu trời, hỏi:
- Nếu ta muốn vào tầng lưới có thể đại chiến với tà ma Cửu U tam phẩm thì làm sao bay lên đây?
Tu sĩ tứ phẩm trở xuống không biết bay.
Tống Thư Hàng có ‘con rối ngân long’ có thể mang hắn bay lên.
Thế nhưng sau khi bay vào tầng lưới, hắn không có phương pháp chiến đấu trên không, chẳng lẽ phải luôn cưỡi trên thân con rối ngân long mà chiến đấu với tà ma Cửu U à?
Ngoài ra trong lòng Tống Thư Hàng có một nghi hoặc… Nếu nho gia có thể làm ra ‘lưới lọc’ mạnh mẽ đến thế, vậy vì sao không trực tiếp hóa những năng lượng này thành đòn tấn công? Mà lại phải làm ra một đám lưới lớn phức tạp như vậy chứ?
Hoặc là nói, đám lưới hư ảo này là thủ đoạn do ‘Thánh Nhân’ hoặc ‘mười ba kiếp tiên dưới trướng Thánh Nhân’ để lại, kỳ thật tiêu hao rất nhỏ?
Lúc này, Đề Đao Thư Sinh đáp:
- Thư Hàng đạo hữu cũng muốn đi lên chém giết tà ma? Nếu ngươi muốn đi lên, ta có thể dùng thuyền tiên mang ngươi cùng lên. Ngoài ra, lưới hư ảo kia có thể trở thành điểm đặt chân của đạo hữu ngươi. Ngươi có thể đứng bên trên để chiến đấu với tà ma Cửu U, mà một ý niệm thôi là ngươi có thể lập tức xuyên qua lưới lớn hư ảo, không cần lo lắng vấn đề chiến đấu đâu.
Chuẩn bị của nho gia thật sự rất toàn diện.
- Thư Hàng tiểu hữu, để ta mang ngươi lên cho!
Lúc này, giọng nói sang sảng của Tô Thị A Thất truyền đến.
A Thất ngự đao mà lên, độn quang dưới chân tăng vọt.
Trên độn quang, Tô Thị A Thập Lục mỉm cười với Tống Thư Hàng, bàn tay cô chơi đùa một thanh đao nhỏ, đao nhỏ đang không ngừng xoay tròn trong tay cô.
- Cảm ơn A Thất tiền bối.
Tống Thư Hàng không chút khách sáo leo lên trên độn quang của Tô Thị A Thất.
Dùng con rối ngân long phải tiêu hao linh thạch, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm!
Lúc này, Bạch Tôn Giả đã phóng lên trời:
- Các vị đạo hữu, ta đi trước một bước đây! Lệ Chi Tiên Tử, việc quay phim dựa vào cô đấy nhé.
- Cứ tin ở ta, trình độ quay phim của ta không kém người quay phim chuyên nghiệp đâu.
Lệ Chi Tiên Tử cười nói, theo sát phía sau Bạch Tôn Giả.
Bởi vì Bạch Tôn Giả muốn quay phân cảnh nhân vật chính ‘Lăng Dạ’ chém giết trong quân địch, cho nên kẻ địch hắn lựa chọn là ‘tà ma tứ phẩm’.
Chém giết tà ma đẳng cấp này không tốn sức, một kiếm có thể chém nhiều con. Dù bị đối phương tấn công thì Bạch Tôn Giả cũng không đau không ngứa gì.
Đúng là vô cùng thích hợp để quay phân cảnh chém giết.
Trong ‘tầng lưới hư ảo’ của tà ma tứ phẩm, Bạch Tôn Giả đại phát thần uy, kiếm quang quét ngang, bắt đầu thu gặt ‘tà ma tứ phẩm’ như một cỗ máy cắt cỏ.
Trong hai hơi thở đã có vài chục con tà ma tứ phẩm bị chém ngã trên đất, ma huyết rơi như mưa.
Tiếp đó… Có một cây liễu yêu lặng lẽ đi theo phía sau Bạch Tôn Giả, cô ta lấy ra một cái túi càn khôn rồi bỏ toàn bộ thi thể của đám tà ma vào trong đó.
Đám tà ma tứ phẩm bị chém đến ngu người luôn, lập tức tránh Bạch Tôn Giả thật xa, không dám tới gần.
- Đừng chạy, tiến lên nào, mau lên đây chém ta đi mà!
Bạch Tôn Giả nói lời khiêu khích với mấy con tà ma tứ phẩm cách đó không xa.
Tà ma tứ phẩm lắc đầu nguầy nguậy.
Bạch Tôn Giả nắm kiếm, thở dài xa xăm:
- Hầy, vậy làm sao còn quay phân cảnh chém giết oai vệ được đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]