Người ta cứ nói thời gian là vàng bạc, nhưng dùng vàng bạc lại khó mà mua được thời gian!
Trên mạng có câu nói gì nhỉ? Nếu nhớ không lầm thì hẳn là “dùng cả đời của tôi để đổi lấy mười năm ngây thơ hồn nhiên của bạn!”
Giả sử chủ nhân của câu nói này có thể sống một trăm tuổi, có nghĩa là hắn dùng một trăm năm đổi lấy mười năm, vậy tỷ lệ hối đoái là 10:1.
Mười năm đổi một năm, nếu như giả thiết này có thể thành lập thì Tống Thư Hàng sẵn lòng dùng tất cả thời gian chơi game trước kia để đổi lấy một giờ trong thế giới Kim Liên lúc này!
Không, không cần một giờ, chỉ cần mười phút thôi cũng được! Mười phút đã đủ để hắn hát xong một bài hát, nhảy xong một điệu múa.
Đáng tiếc, loại giả thiết này không hề tồn tại.
Hơn nữa, Tống Thư Hàng còn phát hiện một chuyện rất quan trọng, đó là trong tay hắn không có quạt xếp.
Hắn cũng không phải tu sĩ Nho gia, mặc dù hồi giờ hắn rất hâm mộ phong cách rất chất của thư sinh, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ mua một cây quạt xếp mang theo bên người để làm màu cả.
Cho nên có lúc nhất định phải mang theo chút đồ làm màu ở trên người, để phòng ngừa tình huống bất ngờ giống như thế này đây.
- Ai có quạt xếp, cho ta mượn được không?
Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi những những Nho gia đệ tử ở xung quanh. Trong những Nho gia đệ tử này, chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/3160804/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.