Chương trước
Chương sau
Người bắt yêu trẻ tuổi cảm thấy hình như mình đã xem nhẹ cái gì đó rất quan trọng thì phải?

Vừa rồi lúc bỗng nhiên trông thấy Thư Sơn Áp Lực Đại là Cao Thăng sư huynh, hắn ngu người… Ngay sau đó, đầu óc hắn xoay chuyển cực nhanh, nghiêm túc suy nghĩ phải đối mặt với Cao Thăng sư huynh như thế nào.

Bây giờ ngẫm lại thì hình như hắn đã xem nhẹ vài thứ gì đó.

Chẳng hạn như ba đứa nhóc con kia, tiểu hòa thượng và hai bé loli, trên người chúng đều có lực lượng khí huyết dao động. Là tu sĩ!

Chẳng hạn như em gái ban nãy bị hắn nhận nhầm là Thư Sơn Áp Lực Đại, tuy rằng không cảm ứng được khí huyết hoặc chân khí, linh khí dao động trên người cô. Thế nhưng làn da cô nhẵn mịn, hơn nữa toàn thân tràn đầy lực lượng, tuyệt đối không phải cô gái bình thường! Là tu sĩ!

Lại chẳng hạn như Thư Sơn Áp Lực Đại đang ôm mình nhiệt tình này, lực lượng hai tay của hắn có hơi lớn quá mức. Lẽ nào Thư Sơn Áp Lực Đại này cũng là tu sĩ sao?

Không thể nào? Sẽ không trùng hợp đến vậy chứ?

Người bắt yêu trẻ tuổi càng nghĩ càng thấy không thích hợp.

Đang lúc người bắt yêu trẻ tuổi suy nghĩ tìm tòi, đột nhiên… hắn cảm thấy xương sườn của mình nhói lên. Cái ôm của Thư Sơn Áp Lực Đại quả thực giống như gấu bự ôm siết cho chết ấy, lực lượng càng lúc càng lớn.

Tên này là cố ý à?

Người bắt yêu trẻ tuổi lập tức nhớ đến Hoàng Sơn tiền bối.

Trước khi tiền bối rời đi thì có lén đưa bảo giáp cho hắn rất đỗi thần bí… Chẳng lẽ Hoàng Sơn tiền bối biết trước chuyện sau khi mình và Thư Sơn Áp Lực Đại gặp nhau sẽ xảy ra một màn này ư? Cho nên mới đưa hắn chiếc bảo giáp kia để phòng thân sao?

Không đúng, giờ mình tuyệt đối không thể thừa nhận bản thân đã từng trùm bao tải Thư Sơn Áp Lực Đại.

Đánh chết cũng không thể thừa nhận!

Thẳng thắn được khoan hồng, ngồi tù mục xương. Kháng cự sẽ nghiêm trị, về nhà ăn tết!

Vì vậy, người bắt yêu trẻ tuổi ho khan một tiếng rồi nói:

- Khụ, Thư Sơn Áp Lực Đại, ngươi ôm chặt quá rồi.

- Ha ha, đành chịu vậy… bởi vì ta kích động quá.

Tống Thư Hàng nghiến răng nghiến lợi nói:

- Bạn của ta à, vừa rồi ở toilet trong khách sạn ngươi trùm bao tải ta, còn quay video ta post lên website. Giờ ta nhìn thấy ngươi là lại kích động đến mức toàn thân run rẩy, không biết phải cảm ơn ngươi thế nào mới tốt đây.

- Ha, ta không hiểu ngươi đang nói gì.

Người bắt yêu trẻ tuổi giả bộ nghi hoặc.

Đồng thời, hắn thử vùng vẫy một cái, nhưng sức lực của Thư Sơn Áp Lực Đại quá lớn. May mà có bảo giáp của Hoàng Sơn Chân Quân bảo vệ thân thể, nếu không hắn sẽ không chịu nỗi cái ôm của gấu này mất.

- Không cần phủ nhận đâu, bạn của ta ạ.

Tống Thư Hàng cười ha ha nói:

- Dù là ngươi che mặt nhưng ta tuyệt đối sẽ không nhớ nhầm dáng người và khí tức của ngươi. Chịu chết đi! Thiên Tru Nha!

- Đậu xanh, quả nhiên ngươi cũng là tu sĩ à?

Người bắt yêu trẻ tuổi thấp giọng nói.

- Ngươi nói xem?

Tống Thư Hàng đã chuẩn bị xong xuôi, phải khiến tên nhóc này nếm thử mùi vị bị bay lên theo hình xoắn ốc quanh Trái Đất mới được!

Lúc này, người bắt yêu trẻ tuổi đột nhiên kinh hãi nói:

- Chờ chút, chờ chút đã, Thư Sơn Áp Lực Đại, mau buông ta ra… Ánh mắt mọi người bên cạnh nhìn chúng ta trở nên rất quái dị rồi kìa!

Lúc trước, vì để Thư Sơn Áp Lực Đại có thể thuận lợi tìm được mình, sau khi thay xong bảo giáp và quần áo, hắn bèn thu lại trận pháp ẩn hình trên người. Vì vậy hiện tại tất cả người bình thường trên đường Bạch Kình đều có thể nhìn thấy bọn họ.

Giờ Thư Sơn Áp Lực Đại và hắn ôm nhau nhiệt tình… mãi mà không chịu buông tay.

Nếu như là bạn bè gặp lại, ôm một cái cũng rất bình thường.

Nhưng hai thằng con trai cứ ôm chằm lấy nhau không tách ra, càng ôm càng chặt thì cứ sai sai thế nào ấy. Người bắt yêu trẻ tuổi có thể cảm giác được ánh mắt những người chung quanh nhìn hắn đều có vẻ hơi bất thường rồi.

Thậm chí xa xa đã có mấy em gái dùng một tay che miệng cười khẽ, tay kia lấy di động ra chuẩn bị chụp ảnh nữa kìa!

Phần lớn tu sĩ đều sẽ có diện mạo rất khá. Dù sao một đường tu luyện, phạt mao tẩy tủy, muốn làn da có làn da, muốn vóc người có vóc người. Trừ khi là công pháp đặc thù, hoặc là tu luyện chút ma công nào đó, bằng không giá trị nhan sắc của phần lớn tu sĩ đều không thấp.

Hai chàng trai có gương mặt thanh tú ôm chặt lấy nhau mãi không tách ra trên giao lộ đường Bạch Kình, hình ảnh này hút mắt quá đỗi.

- Ha ha, vậy ta buông tay nhé.

Tống Thư Hàng nói.

Sau đó… hắn vươn tay dùng sức ném người bắt yêu trẻ tuổi đến giữa không trung!

Ban đầu Tống Thư Hàng muốn thử ‘cú ném xoắn ốc bay thẳng lên trời’. Nhưng mà bây giờ bọn họ đang đứng trên giao lộ đường Bạch Kình, khắp nơi đều là người thường. Nếu như ném một người lên cao hơn mười mét, còn bay lên trời theo hình xoắn ốc thì quần chúng vây xem không rõ chân tướng sẽ giật mình đến mức ngu người luôn mất.

Cho nên, Tống Thư Hàng lâm thời thay đổi ý niệm trong đầu.

Tạm thời buông tha cho hắn một lần trước đi…

Chờ sau khi về nhà lại gặp hắn trên sân tỷ võ!



Sau khi người bắt yêu trẻ tuổi bị ném đến giữa không trung thì làm ngay một cú diều hâu trở mình cực đẹp rồi hạ xuống mặt đất.

Một chiêu này trông ngầu kinh luôn.

Các cô em chuẩn bị chụp hình ở phía xa không khỏi liên tục vỗ tay.

Người bắt yêu trẻ tuổi mỉm cười chắp tay với mấy em gái xinh đẹp.

Tống Thư Hàng:

- …

Quả nhiên vẫn nên trực tiếp nện Kim Cương Cơ Sở Quyền Pháp vào cái tên này cho rồi.

Một giây ba trăm quyền, mắt trần của người bình thường hầu như không nhìn thấy hắn ra quyền!

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Năm phút sau.

Tống Thư Hàng dẫn người bắt yêu trẻ tuổi về nhà.

- Ta nói này, Thư Sơn Áp Lực Đại… Ta xin lỗi, trước đó ta trùm bao tải ngươi là ta không đúng. Có điều ta thật sự không có ác ý, chỉ là đùa chút thôi.

Dọc đường đi, người bắt yêu trẻ tuổi nói.

Tống Thư Hàng cười khẽ:

- Nếu lúc đó ngươi có ác ý thì một giây ba trăm quyền của ta đã rơi xuống trên người ngươi rồi.

- Khụ, vậy… vừa rồi người mạnh tay ném ta lên trời ngay trước mặt mọi người. Cho nên chúng ta xem như huề nhau đúng không?

Người bắt yêu trẻ tuổi nói.

Tống Thư Hàng nhếch miệng lên:

- Nghĩ hay nhỉ, lát nữa ngươi và ta đánh một trận. Bất kể thắng bại thế nào thì giữa chúng ta đều xem như huề nhau.

Người bắt yêu trẻ tuổi:

- Đánh đánh giết giết tàn nhẫn lắm, giờ là thời đại hòa bình rồi, chúng ta không thể giải quyết trong hòa bình sao?

- Có thể chứ… Ngươi đứng yên đừng nhúc nhích để ta trùm bao tải một lần rồi quay clip post lên mạng như ngươi đã làm ấy, vậy xem như huề rồi.

Tống Thư Hàng cười ha ha nói.

Thậm chí tên topic hắn cũng đã nghĩ xong rồi: [Cao Thăng sư huynh mạnh mẽ phản kích, người trùm bao tải cuối cùng bị trùm ngược lại].

- Ừm, hay chúng ta cứ đại chiến một trận đi. Đúng lúc hôm nay ta được một vị tiền bối chỉ bảo, có rất nhiều linh cảm!

Người bắt yêu trẻ tuổi thành thật nói, khi nói xong hắn lại nghĩ đến một việc:

- Đúng rồi, Thư Sơn Áp Lực Đại… cảnh giới của ngươi là mấy phẩm thế?

- Tam phẩm mạch thứ hai Nguyệt Âm mạch.

Tống Thư Hàng cười ha ha nói.

Người bắt yêu trẻ tuổi:

- …

Ta thà để cho ngươi trùm bao tải thì hơn!

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Trong nhà Tống Thư Hàng.

Vân Vụ Đạo Trưởng ngồi trên sô pha chơi điện thoại. Hiện tại trong phòng khách chỉ có một mình hắn, ba Tống lâm thời có việc ra ngoài, mẹ Tống thì vẫn luôn bận bịu trong phòng bếp.

Đạo Trưởng rảnh rỗi nên post một status trong vòng bạn bè của mình.

[Hôm nay rốt cuộc có thể gặp vị tiểu hữu kia… Hôm nay ta nhất định phải thành công mượn được bảo vật từ trong tay hắn! Tiếp đó dựa vào bảo vật này để vui vẻ tăng lên một tiểu cảnh giới.]

Sau khi post bài xong thì theo thường lệ lại có vài trăm bạn tốt ấn like, bình luận.

Vân Vụ Đạo Trưởng hài lòng tắt điện thoại.

Rốt cuộc… Tống Thư Hàng tiểu hữu cũng sắp về rồi! Hắn đã cảm ứng được khí tức của Tống Thư Hàng ngay ở ngoài cửa.

Lách cách, tiếng chìa khóa mở cửa.

Tiếp đó Tống Thư Hàng dẫn theo Diệp Tư, ba nhóc con và người bắt yêu trẻ tuổi đi vào cửa chính.

- Ơ? Trong nhà có khách sao ạ?

Tống Thư Hàng nhìn thấy đôi giày ngoài cửa thì nghi hoặc nói.

Ngay sau đó, hắn cảm ứng được một luồng khí tức quen thuộc ở phòng khách trong nhà.

Sau khi mẹ Tống nghe được tiếng mở cửa thì ra đón, cười trả lời:

- Thư Hàng con về rồi. Vị khách này là Lý Vân tiên sinh ở cách vách, ông ấy vẫn luôn muốn gặp con đấy. Nhưng mấy lần trước ông ấy toàn lệch giờ bỏ qua cơ hội gặp con, vì vậy hôm nay hắn bèn ở trong phòng khách chờ con đấy.

Quả nhiên là hắn, Vân Vụ Đạo Trưởng của Không Không Đạo Môn.

- Con hiểu rồi, con đi gặp hắn chút nhé.

Tống Thư Hàng cười nói.

Lúc này người bắt yêu trẻ tuổi chào hỏi mẹ Tống:

- Chào bác gái ạ.

- Ồ, lại có khách mới à. Hoan nghênh tới nhà bác làm khách, mấy đứa tới phòng khách nghỉ ngơi một lúc trước đi.

Mẹ Tống cười rồi dặn dò.



Trong phòng khách.

Tống Thư Hàng dẫn người bắt yêu trẻ tuổi và ba đứa nhóc con cùng đi gặp Vân Vụ Đạo Trưởng.

Diệp Tư thì đến phòng bếp pha trà đãi khách.

- Đã lâu không gặp, Vân Vụ tiền bối.

Sau khi Tống Thư Hàng vào phòng khách thì phất tay với Vân Vụ Đạo Trưởng.

Gương mặt Vân Vụ Đạo Trưởng đanh lại nhìn Tống Thư Hàng.

Mù mợ nó luôn rồi!

Hắn không nhìn lầm, trên người đứa nhóc tên Tống Thư Hàng này lại tràn ra sóng năng lượng của cảnh giới tam phẩm. Hơn nữa thể chất của hắn đã gần như chạm tới cường độ tứ phẩm!

Lúc này mới bao lâu chứ?

Cách lần gặp mặt trước mới qua bao lâu?

Hơn nửa tháng chút thôi đúng không nhỉ?

Lần gặp mặt trước hắn nhớ cảnh giới của Tống Thư Hàng mới là nhất phẩm mà?

Chẳng lẽ do mình nhớ sai sao?

Người bắt yêu trẻ tuổi cũng đang âm thẩm đánh giá Vân Vụ Đạo Trưởng. Lại là một vị tiền bối không cảm giác được thực lực, ít nhất cũng là cảnh giới ngũ phẩm trở lên ấy nhỉ?

Lúc trước… hắn còn lo lắng một mình bạn trên mạng Thư Sơn Áp Lực Đại đến khu Giang Nam sẽ có nguy hiểm, vì vậy hắn cố ý đến đây muốn đi đến đại học Giang Nam cùng Tống Thư Hàng, dọc theo đường đi sẽ bảo vệ Tống Thư Hàng.

Nhưng trên thực tế tên này căn bản không cần mình bảo vệ.

Tống Thư Hàng thấy Vân Vụ Đạo Trưởng trầm mặc không nói thì nghi hoặc hỏi:

- Tiền bối, ngươi làm sao vậy?

- Không có gì… Chỉ là cảm giác Trường Giang sóng sau xô sóng trước, sóng sau càng mạnh hơn sóng trước thôi.

Vân Vụ Đạo Trưởng cảm thán nói.

Tuy rằng biết rõ Vân Vụ Đạo Trưởng đang lấy ví dụ cảm khái, thế nhưng nghe vào tai Tống Thư Hàng lại luôn có cảm giác đây là đang hình dung Tam Lãng tiền bối.

- Khụ, tiền bối, ta nghe mẹ nói ngươi vẫn chờ ta à? Không biết ngươi muốn tìm ta có chuyện gì?

Tống Thư Hàng hỏi.

Mặc khác… trong lòng Tống Thư Hàng có chút thương hại Vân Vụ Đạo Trưởng.

Bởi vì thiên địch của Vân Vụ Đạo Trưởng là Hoàng Sơn Chân Quân đã tới thành phố Văn Châu, thậm chí đã tới đường Bạch Kình. Cũng không biết hiện giờ Chân Quân đang làm gì nhỉ?

- Là như vầy, ta muốn ở cạnh tiểu hữu tu luyện một đoạn thời gian. Bây giờ ta gần như sắp đột phá một tiểu cảnh giới rồi.

Vân Vụ Đạo Trưởng bình tĩnh nói.

- Thì ra là thế.

Tống Thư Hàng gật đầu nói. Vân Vụ Đạo Trưởng biết trên người hắn có Ngộ Đạo Thạch cho nên muốn ở cạnh hắn cọ Ngộ Đạo Thạch, trùng kích một tiểu cảnh giới.

Vân Vụ Đạo Trưởng lại nói:

- Chờ vượt qua tiểu cảnh giới này xong thì ta định đi làm một việc lớn.

Nói xong lời cuối cùng, Vân Vụ Đạo Trưởng còn gật gù đắc ý ngâm thơ:

- Mai kia phá phong đạt tự do, trộm sạch nhà Hoàng Sơn đại ngốc!

Tống Thư Hàng:

-...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.