Chương trước
Chương sau
Trận sương mù này quá mức quỷ dị, không phải tự nhiên sinh ra, trong sương mù còn mang theo một loại năng lượng ba động đặc thù.

Nhưng người bắt yêu trẻ tuổi lại không thể xác định được đây là yêu khí, là linh lực của tu sĩ, hay là lực lượng của tà ma?

- Cách khu phục vụ và cửa ra cao tốc hơi xa, thả chậm tốc độ xe, giữ xe cách, trước chậm rãi chạy đi."

Joseph đáp.

Kỷ Song Tuyết nghi hoặc nói:

- Lạ thật, thời tiết hôm nay rất tốt mà... Tại sao lại đột nhiên xuất hiện sương mù thế này.

Lúc này, Tống Thư Hàng sử dụng năng lực đối thoại tâm linh để hỏi Diệp Tư:

[Diệp Tư, có thể xua tan mảnh sương mù này mà không kinh động đến cả nhà Joseph không?]

[Không thành vấn đề, nhưng mà không cần đâu, đã có người ra tay rồi.]

Diệp Tư mỉm cười nói với Tống Thư Hàng.

Trên không trung, đột nhiên có một đạo kiếm quang từ xa bay vèo tới.

Trên kiếm quang đứng một vị... không đúng, là một... tấm ngân phiếu lớn.

Tống Thư Hàng dụi mắt nhìn lại.

Không nhìn lầm đâu, đó là một tấm ngân phiếu to lớn cao hai thước, rộng một thước.

Bên trên viết “tiền giấy thông hành ở thiên đình”, tiếp theo là hai chữ “ngân phiếu” rất to, bên dưới viết ngày tháng năm nhìn không rõ lắm. Chính giữa tấm ngân phiếu viết mấy chữ “Có thể cầm bổn phiếu đến xxx đổi lấy 10 vạn linh thạch cửu phẩm có độ tinh khiết cao”. xxx này hẳn là địa điểm, nhưng do chữ viết mờ quá nền không thấy rõ được.

Tất cả chữ viết đều là chữ ở thời đại viễn cổ, khá giống với kiểu chữ trên kinh văn Thánh Nhân, nhưng vẫn có chỗ khác biệt rất nhỏ.

Ngoài ra, hình như trên tấm ngân phiếu này có chức năng phiên dịch tự động, cho nên khi Tống Thư Hàng nhìn đến chữ viết trên tấm ngân phiếu biết ngự kiếm phi hành này, tự động đọc hiểu nghĩa trên đó.

- A ha, rốt cuộc tìm được ngươi rồi! Yêu nghiệt chạy đi đâu, đầu ngươi trị giá năm viên linh thạch thất phẩm, nạp mạng đi!

Tấm ngân phiếu nọ bỗng mở miệng nói chuyện!

Hơn nữa chữ rõ âm tròn, đúng là tiếng phổ thông tiêu chuẩn.

Tống Thư Hàng:

-...

Ngay sau đó ngân phiếu nhảy lên, thân thể giống như chiếc quạt khẽ quạt một cái.

Nhất thời cuồng phong nổi lên, sương mù dày đặc phủ đầy đường cao tốc trong nháy mắt đã bị quét tan không còn một mống.

Đây không phải là pháp thuật gì cả, mà chỉ do tấm ngân phiếu nọ khẽ quạt một cái làm nổi lên cuồng phong nên mới có uy năng như vậy.

- Ơ? Sao sương mù lại biến mất rồi, chuyện gì thế này?

Vợ Joseph ngạc nhiên nói.

Một mảnh sương mù dày đặc như vậy đột nhiên lại biến đâu mất tăm, thế này là thế nào?

- Chẳng lẽ trên đường có một đoạn ngắn xuất hiện chướng khí, mà chúng ta lại trùng hợp đi đến đoạn đường đó, giờ thông qua rồi nên sương mù biến mất?

Joseph quay đầu nhìn về sau xe, nhưng phía sau xe cũng không hề có sương mù dày đặc gì cả.

Kỷ Song Tuyết cũng thấy vô cùng khó hiểu.

...

Mà lúc này, Tống Thư Hàng nhìn tấm ngân phiếu trên không trung, dùng năng lực đối thoại tâm linh hỏi Diệp Tư:

[Diệp Tư, đây là vị cao nhân tiền bối nào thế? Lúc ra cửa mặc vào lớp da cool ngầu, sau đó quên cởi ra à?]

Diệp Tư lắc đầu, dùng năng lực trò chuyện tâm linh trả lời:

[Không, không phải là tu sĩ nhân loại. Ta có thể thấy được, bản chất của tấm ngân phiếu này... chính là một tấm ngân phiếu. Chắc nó cũng được coi như là linh vật thành tinh đấy. Xem thực lực của nó, ít nhất là từ cảnh giới ngũ phẩm trở lên.]

Tống Thư Hàng:

-...

Được rồi, hoa cỏ cây lá có thể thành tinh, đá cũng có thể thành tinh, con khỉ sinh ra từ trong đá cũng có thể thành tinh, vậy thì cớ sao một tấm ngân phiếu lại không thể thành tinh được chứ?

Không thể kỳ thị chủng tộc đúng không?

Cho nên hãy tiếp nhận đi, một tấm ngân phiếu thành tinh thôi mà.

Mà tiếp nhận quan điểm này rồi mới thấy, nó cũng đáng yêu đấy chứ.

Huống chi người ta cũng không phải là ngân phiếu bình thường, có thấy mấy chữ phía trên không? “Tiền giấy thông dụng ở thiên đình” hẳn hỏi đấy nhé! Từ xưa đến nay, có thể xưng là thiên đình, hình như cũng chỉ có Thiên Đình viễn cổ đã lụi tàn thôi nhỉ? Nói cách khác, nó rất có thể là ngân phiếu thiên đình đã được sử dụng trong thời kỳ Thiên Đình viễn cổ còn tồn tại. Người ta xuất thân cao quý biết bao nhiêu, đá tinh bình thường ở phàm trần sao có thể so với nó được chứ.

Ở trong thiên đình, một tấm ngân phiếu thông dụng được linh lực của vô số tu sĩ mạnh mẽ ở thiên đình tẩm bổ, cuối cùng mở ra linh trí bước lên con đường tu hành, chuyện này cũng rất bình thường mà.

- Móa, một tấm ngân phiếu?

Người bắt yêu trẻ tuổi ngạc nhiên đến mức không nhịn được hô lên thành tiếng.

- Ngân phiếu gì cơ?

Joseph hiếu kỳ hỏi.

- Không không, không có gì, vừa rồi ta bị hoa mắt ấy mà.

Người bắt yêu trẻ tuổi lắc đầu nói.

Nhưng Kỷ Song Tuyết lại nhạy bén phát hiện ra, ánh mắt của người bắt yêu trẻ tuổi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào một vị trí nào đó trên không trung, mà trùng hợp là ánh mắt của Tống Thư Hàng ngồi ở hàng ghế trước cô cũng đang nhìn về vị trí đó.

Cô cũng quay đầu nhìn về vị trí kia nhưng lại không thấy gì cả.

- Viện Trưởng, tấm ngân phiếu này là yêu vật à?

Tống Thư Hàng dùng phương pháp truyền âm nhập mật hỏi. Người bắt yêu có xung động giết chóc rất mãnh liệt đối với những thứ có thuộc tính “yêu”, vừa nhìn thấy yêu tính sẽ bộc phát thú tính ngay.

- Không, nó không phải là yêu quái, hẳn là một dạng linh thú giống như hai con linh thú hải mã của ngươi vậy.

Người bắt yêu trẻ tuổi trả lời.

Đang nói chuyện, tấm ngân phiếu trên bầu trời lại ra tay lần nữa.

Chỉ thấy thân thể nó bỗng cuộn lại thành một ống tròn.

Lẽ nào nó sắp tung ra tuyệt kỹ tất sát?

- Tên tép riu phía dưới, lão tử là ngân phiếu đấy, sao nào? Làm ngươi chướng mắt? Ngân phiếu thì thế nào? Xem thường ngân phiếu hả?

Từ trong ống tròn ngân phiếu truyền ra thanh âm rất lớn.

Thanh âm này là dùng truyền âm nhập mật tập thể để phát ra. Tống Thư Hàng, Diệp Tư, ba đứa nhóc cùng với người bắt yêu trẻ tuổi ở phía dưới đều nghe được thanh âm này.

Điếc tai nhức óc!

Người bắt yêu trẻ tuổi cười khổ nguấy nguấy lỗ tai.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy được một tấm ngân phiếu có cá tính thế này đấy.

- Vị... ngân phiếu tiền bối này, chẳng qua là từ đó tới nay chúng ta chưa từng thấy tấm ngân phiếu có cá tính như ngài cho nên vô cùng thán phục, chúng ta không có ác ý gì cả, không quấy rầy tiền bối hàng yêu trừ ma nữa.

Người bắt yêu dùng phương thức truyền âm nhập mật trả lời.

- Hứ!

Trên bầu trời, tấm ngân phiếu nọ cao ngạo hừ một tiếng.

Sau đó thân hình nó mở ra.

Tiếp theo, trong những phù văn viễn cổ trên thân thể nó có một chữ sáng lên, đó là chữ “hiện” trong “đoái hiện”.

*Đoái hiện = đổi lấy (tiền mặt)

- Yêu nghiệt, hiện hình!

Ngân phiếu quát lên.

Chữ “hiện” chợt lóe lên.

Phía dưới... tại một khối đất bùn bên cạnh đường cao tốc, bỗng có một con chuột phá đất chui lên.

Con chuột này nhìn qua giống như chuột cống bình thường, chỉ là phóng đại gấp mấy lần, hơn nữa khắp người nó đều nhô lên từng khối bắp thịt quái dị.

Đôi mắt của con chuột nọ không phải là mắt màu đen nhỏ lộ ra ngoài, mà là màu nâu giống như chim ưng.

Trên thân con chuột có năng lượng màu đen lượn lờ ẩn hiện.

Ánh mắt của Tống Thư Hàng nghiêm tức hẳn lên.

Triệu chứng của con chuột này cực kỳ giống với người đàn ông trung niên mà bọn họ gặp ngày hôm qua, cùng như tên to con lật xe mà Hoàng Sơn Chân Quân đã hàng phục.

Lại là do năng lượng tà ác thế giới Cửu U giở trò quỷ?

Năng lượng tà ác thế giới Cửu U không chỉ có tác dụng với nhân loại bình thường, thậm chí còn có thể tác dụng lên thân thể động vật phổ thông nữa sao?

Sao trong lòng cứ có cảm giác tận thế sắp ập đến thế này?

Người và động vật đều bị loại năng lượng quỷ dị nào đó ảnh hưởng, bắt đầu biến dị. Sau đó người và động vật đã bị biến dị khếch tán nguy cơ trên toàn thế giới, hình thành tận thế!

“Ui, đại cát đại lợi. Thế giới này cũng không phải là thế giới người bình thường trong phim, có tu sĩ ở đây mà, tình huống tận thế như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra.”

Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.

- Chít chít chít!

Sau khi bị buộc hiện thân, con chuột cơ cơ bắp to lớn nọ phát ra tiếng kêu dồn dập giống như đang tức giận.

Nhưng ngay lúc này, một đạo kiếm quang chém xoẹt qua.

Đầu của chuột cơ bắp văng lên cao nhưng chỗ vết thương lại không hề có một tia máu... Kiếm qua không để lại chút dấu vết! Ngay khi kiếm khí lướt qua, chỗ vết thương bị đóng băng ngay lập tức, máu không chảy ra được.

Vợ Joseph lái xe MPV đi càng lúc càng xa.

Tống Thư Hàng thoáng thấy được tấm ngân phiếu kia “cuốn” lấy đầu lâu của chuột cơ bắp, lần nữa ngự kiếm phi hành, biến mất ở cuối chân trời. Ở phía sau, dưới uy lực còn sót lại của kiếm khí, thân thể của chuột cơ bắp lập tức tiêu tản, hóa thành phấn vụn dung nhập vào trong bùn đất.

Lúc này người bắt yêu trẻ tuổi khẽ thở dài, truyền âm nói:

- Tiếc thật, con chuột nhìn qua chỉ có cường độ nhị phẩm mới nãy lại trị giá đến những năm viên linh thạch thất phẩm! Nếu ta có thể bắt nó lại thì phát tài rồi.

Năm viên linh thạch thất phẩm... trước khi Tống Thư Hàng mượn tiền của Bạch tiền bối, toàn bộ gia sản của hắn chỉ có 400 viên linh thạch ngũ phẩm, tính ra cũng chỉ gần bằng bốn viên linh thạch thất phẩm mà thôi!

Đúng là một khoản tiền lớn.

...

Tống Thư Hàng thầm nghĩ, mới vừa rồi tấm ngân phiếu kia đã chủ động ra tay chém giết sinh vật bị năng lượng thế giới Cửu U ô nhiễm để đổi lấy thù lao. Lẽ nào giới tu sĩ đã bắt đầu tổ chức tiêu diệt loại sinh vật bị năng lượng thế giới Cửu U ảnh hưởng rồi sao?

Có khi nào trước khi hắn và Hoàng Sơn Chân Quân phát hiện ra người đàn ông trung niên cùng với tên to con lật xe, cũng đã có tiền bối cao nhân giới tu sĩ phát hiện ra mối nguy hại tương tự, cũng đã triển khai hành động rồi không?

Tống Thư Hàng suy nghĩ một lát, sau đó lấy điện thoại mở ra nhóm Cửu Châu số 1, nhanh chóng kể lại chuyện mà mình mới vừa thấy cho các thành viên trong nhóm biết.

Khi hắn đăng tin xong, người thứ nhất phản hồi là Hoàng Sơn Chân Quân:

- Ồ? Đã có người triển khai hành động thanh trừ loại sinh vật ma hóa này rồi sao? Xem ra mọi chuyện còn phiền toái hơn chúng ta tưởng tượng nhiều. Không ngờ loại ma hóa do năng lượng thế giới Cửu U gây ra này không chỉ nhắm vào nhân loại, mà còn có thể cường hóa cải tạo cả động vật.

Vốn dĩ thánh đấu sĩ online 24/24 Bắc Hà tiền bối luôn luôn là người đầu tiên phản hồi, nhưng gần đây lại không thấy hắn online, chắc là đang chuẩn bị những bước cuối cùng cho trận quyết đầu vào đầu tháng.

Lại nói tới chuyện quyết đấu, ban đầu Đồng Quái Tiên Sư đề xuất quyết đấu vào “đêm trăng tròn, đỉnh Tử Cấm”.

Nhưng Bắc Hà Tán Nhân lại nói đêm trăng tròn hắn không rãnh, vì vậy cuối cùng hai bên đã định đến ba tháng sau, cũng chính là đầu tháng chín sẽ đánh một trận thống khoái trên đỉnh Tím Cấm.

Đã bỏ đi điều kiện đêm trăng tròn, nhưng hai bên đều có phần nôn nóng, cũng đợi không được đêm trăng tròn.

- Hoàng Sơn tiền bối, có thể suy đoán ra kế hoạch của người sau màn ở thế giới Cửu U từ trên thân thể của hai người bị ma hóa kia không?

Tống Thư Hàng hỏi.

- Khụ, thật ra bây giờ ta còn đang đuổi bắt tên Vân Vụ kia... vẫn chưa kịp tiến hành kiểm tra hai người bình thường bị ma hóa nọ.

Hoàng Sơn Chân Quân ngượng ngùng nói:

- Để ta hỏi mấy đạo hữu khác thử, xem có tin tức gì mới không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.