Chương trước
Chương sau
Tạo Hóa Pháp Vương chìm đắm trong tiết tấu của mình, ngón tay khảy nhanh trên guitar. Hắn khép mắt, cất tiếng hát khàn khàn:

- Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết! Giết!-

Vừa mở miệng đã là một tràng giết tàn bạo, Tạo Hóa Pháp Vương gào lạc giọng như rống bằng cả linh hồn.

Mỗi tiếng giết phun ra từ miệng Tạo Hóa Pháp Vương có sóng âm mà mắt thường trông thấy bay ra, một tràng tiếng giết tạo thành xung lực đạn hạt nhân tràn ngập không gian thuyền tiên.

Đinh tai nhức óc!

Đáng sợ hơn là tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương thành hồi âm văng vẳng, như một đợt hòa âm hai, ba lần.

Tống Thư Hàng là người gục ngã đầu tiên:

- Tai... tai của ta... đây đúng là phúc lợi của nhóm thích ngược đãi! A a a!

Trong đám người thì tu vi của Tống Thư Hàng thấp nhất, hắn cũng quỳ nhanh gọn nhất. Ngay sau đó mỹ nhân rắn công đức kịp lúc xuất hiện, thân hình biến lớn bao kín Tống Thư Hàng trong người mình, bảo vệ hắn hết mức có thể.

Người quỳ thứ hai là Diệt Phượng Công Tử.

Diệt Phượng Công Tử hai mắt trợn trắng, sùi bọt mép ngã xuống đất:

- A a a! Chết... chết... a...

Thính lực của Diệt Phượng Công Tử mạnh nhất trong tất cả đạo hữu, ảnh hưởng do tiếng ca của Linh Hồn Ca Vương gây ra cho hắn cũng lớn nhất.

Bắc Hà Tán Nhân run rẩy nói:

- Không được, phải ngăn Tạo Hóa đạo hữu lại, không thì chúng ta sẽ... tèo hết.

Đừng quên bên ngoài thuyền tiên có vô số đạn pháo bắn ầm ầm, đạn pháo không biết cái gì là ‘hạ pháo nương tình đâu’.

Nếu cả nhóm bị tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương chấn ngất, vừa lúc phòng ngự thuyền tiên bị phá, bọn họ đang hôn mê sẽ bị vô số đạn pháo bao phủ, khi đó thành thịt băm thật mất.

Bọn họ tự hỏi tại sao năm biện pháp cứu cấp thuyền tiên Bạch Tôn Giả đặt ra lại cài đặt mục ‘triệu hoán Tạo Hóa Pháp Vương’ làm cái quần gì! Không thể hiểu nổi.

Tạo Hóa Pháp Vương lắc đầu như giật kinh phong:

- Người bất trung... giết giết giết! Người bất hiếu... giết giết giết! Giết giết giết!

Đến lúc này hình như Tạo Hóa Pháp Vương vẫn chưa phát hiện sân khấu đã thay đổi rồi.

Dược Sư nắm chặt bàn tay nhỏ của Giang Tử Yên, run run nói:

- Tử Yên... kiếp sau... chúng ta vẫn sẽ yêu nhau...

Dược Sư mạnh hơn Tống Thư Hàng nên gục chậm hơn Tống Thư Hàng chút.

Dược Sư đã nhìn thấy ảo giác, thấy lục đạo luân hồi gần ngay trước mắt. Tiếng ca chấn não rỗng tuếch làm Dược Sư sinh ra ảo giác hấp hối nên thì thào lời trăn tối, hứa hẹn kiếp sau.

Tạo Hóa Pháp Vương ở gần đó rống càng to hơn:

- Người bất trung... giết giết giết! Người bất nghĩa... giết giết giết! Giết giết giết!

Và cùng lúc đó, đợt ngư lôi, đạn pháo đáy biển, đạn phá giáp đợt thứ hai âm ầm đánh vào thuyền tiên.

Mức phòng ngự của thuyền tiên tụt mạnh xuống đến năm phần trăm, phòng ngự bị phá chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Tống Thư Hàng được mỹ nhân rắn công đức bảo vệ vùng vẫy ngồi dậy, vì bên tai hắn nghe được một tiếng truyền âm nhập mật hết sức bình tĩnh.

Giọng Bạch Tôn Giả vang bên tai Tống Thư Hàng:

- Nhấn mục cấp cứu số chín rồi chờ thuyền tiên qua thời kỳ nguy hiểm, sau đó ấn nút khuếch đại thanh âm ở trung tâm điều khiển.

May mắn Bạch Tôn Giả tung tăng gỡ bom ở bên ngoài chưa quên thuyền tiên của mình.

Tống Thư Hàng vươn tay ra ấn ngay mục cấp cứu số chín.

Mục ba là triệu hoán Tạo Hóa Pháp Vương, vậy mục số chín là cái gì đây? Có khi nào cũng là triệu hoán đạo hữu nữa không?

Giây sau, một bóng người mặc váy đỏ xuất hiện, bị Lưu Tinh kiếm mang đến bên cạnh Tống Thư Hàng.

Người mặc váy đỏ vừa hiện ra thì đã nghe một chuỗi giết giết giết giết, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.

Mục cấp cứu số chín quả nhiên cũng triệu hoán đạo hữu nhóm Cửu Châu số 1. Lưu Huỳnh Tiên Tử được triệu hồi đến chính là người đã dùng phép thuật bắn Tống Thư Hàng từ Trái Đất lên tận vũ trụ.

Lưu Huỳnh Tiên Tử run run hỏi:

- Tại sao Linh Hồn Ca Vương lại ở đây thế?

Đồng thời, Lưu Huỳnh Tiên Tử cũng thấy ngư lôi, bom biển sâu đang không ngừng oanh tạc thuyền tiên.

Lưu Huỳnh Tiên Tử cố gượng người dậy, khoanh tay trước ngực hít sâu:

- Thì ra là vậy, đến lượt ta ra tay!

- Xích!!!

Lưu Huỳnh Tiên Tử xòe tay, phép thuật bắn ra, lực đẩy cực mạnh tràn ngập trong thuyền tiên.

Trong chớp mắt, tất cả đạn pháo đang oanh tạc thuyền tiên đều chững lại.

Hiệu quả phép thuật lực đẩy của Lưu Huỳnh Tiên Tử rất khoa trương.

Cô có thể nhẹ nhàng bắn Tống Thư Hàng từ Trái Đất đến vũ trụ, búng bay đợt đạn pháo này càng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tất cả ngư lôi, đạn pháo ngừng lại ngoài phạm vi nổ của ngòi nổ từ tính.

Lưu Huỳnh Tiên Tử khẽ quát:

- Phản!!!

Ngay sau đó, tất cả đạn pháo bắn tới bị phép thuật của Lưu Huỳnh Tiên Tử đánh bật về.

Cảnh tượng rất hoành tráng.

Vô số ngư lôi, đạn pháo bắn về phía thuyền tiên đều bay ngược về.

Đám chiến sĩ nhím biển đần mặt ra.

Giọng Bạch Tôn Giả vang bên tai Tống Thư Hàng:

- Giờ hãy ấn nút khuếch đại âm thanh!

Vì thế Tống Thư Hàng run rẩy vươn tay nhấn nút.

Một trận pháp trên thuyền tiên khởi động, trận pháp không bị khoảng cách và nước biển ngăn cách đưa tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương rõ mồn một đến lỗ tai đám chiến sĩ nhím biển.

Tiếng rống khào khào của Tạo Hóa Pháp Vương chui vào tai từng chiến sĩ nhím biển:

- Giết! Giết giết giết giết giết! Giết hết kẻ bất trung bất hiếu, bất nhân bất nghĩa! Giết giết giết giết!

Tiếng ca này có độc, màng tai đám chiến sĩ nhím biển nổ tung.

- Đây là cái gì thế? Quỷ quỷ quỷ!!!

- Mèn đét ơi, đây là cái thứ gì vậy? Má ơi, má ơi!!!

- Chết chết nhăn răng, chết bỏ bu rồi!

- Giết giết giết giết, ha ha ha ha ha ha! Giết giết giết, mọi người phải chết, chết hết đi!

- Đời này Tửu gia đáng...

- Ta là chiến sĩ nhím biển anh dũng Quân Như Mộng, hôm nay là ngày ta về với đất mẹ...

- Thiên đường, ta thấy cửa thiên đường mở ra, các đồng chí đứng hai bên đường hoan nghênh ta!

Trận doanh chiến sĩ nhím biển hỗn loạn rối nùi, nhiều chiến sĩ nhím biển miệng sùi bọt mép, té xỉu nơi đáy biển.

Ngay sau đó, những quả bóm bắn ngược của Lưu Huỳnh Tiên Tử vô tình đưa đám chiến sĩ nhím biển hôn mê lên thiên đường.

Trưởng lão chiến sĩ nhím biển gầy gò trong trận doanh còn đang cố chống chọi, run rẩy vươn tay muốn đâm thủng màng tai.

Không chỉ mình hắn, mà nhiều Chiến sĩ nhím biển cũng làm giống hắn.

Muốn chống lại ma âm xuyên não chỉ còn cách từ bỏ thính lực thôi.



Lúc này, ở trong thuyền tiên.

Lệ Chi Tiên Tử lảo đảo tới gần Tạo Hóa Pháp Vương.

- Ngừng hát giùm ta đi, a a a!

Lệ Chi Tiên Tử túm Tạo Hóa Pháp Vương rồi thi triển 365 Quyền Đại Phong Xa.

Một vòng, hai vòng, ba vòng.

Tạo Hóa Pháp Vương gào hú:

- A a a a a!!

Nhưng không phải tiếng hét thảm mà vì ca đến chỗ cần hú, một tràng a dài thiệt dài đó là âm tiết chờ nhạc đó thôi.

Khi Lệ Chi Tiên Tử quay Tạo Hóa Pháp Vương mòng mòng, tiếng rống a a lúc xa lúc gần, thanh âm ra hiệu quả đường vòng tự mang chấn động.

Tạo Hóa Pháp Vương biểu thị biến âm hiệu tuyệt vời thành kiểu rung, hắn chính là ca vương giỏi nhất.

Trong trạng thái đó Tạo Hóa Pháp Vương tiếp tục hát, muốn hát thì hát, mặc kệ thân thể ở chỗ nào, trong trạng thái gì, cứ cất cao giọng hát, dám hát là mình thắng.

- Giết giết giết giết, người bất trung... giết giết giết! Người bất hiếu... giết giết giết!

Bắc Hà Tán Nhân cuối cùng cũng gục ngã.

Nếu nói giọng hát của Tạo Hóa Pháp Vương ở trạng thái bình thường là ma âm như ác mộng, thì bây giờ bị Đại Phong Xa của Lệ Chi Tiên Tử xoay vòng, tiếng hát của Tạo Hóa Pháp Vương là ma âm ác mộng kiểu rung văng vẳng không dứt.

Trời mưa, tiếng hát của Linh Hồn Ca Vương càng hợp với 365 Quyền Đại Phong Xa a a a a~~~



Trận doanh chiến sĩ nhím biển.

Trưởng lão chiến sĩ nhím biển gầy gò bị ma âm xuyên não kiểu rung vòng tròn làm té ngửa.

Bên kia.

Chỗ giao giới biển Đông và Thái Bình Dương có một hòn đảo bí ẩn không có trên bản đồ thế giới. Lực lượng tự nhiên bao phủ đảo nhỏ, dù là khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất cũng không thể phát hiện nó tồn tại.

Trên bầu trời đảo nhỏ có vô số bươm bướm nhiều màu bay lượn, đây là nhà của Vũ Nhu Tử cô nương, Linh Điệp Đảo.

Hôm nay Vũ Nhu Tử có đạo hiệu Phá Kiếp Tiên Tử chuẩn bị chính thức độ kiếp.

Cô đã bày ra trận pháp độ kiếp hoàn mỹ, điều chỉnh trạng thái đến tốt nhất. Đạo hiệu của Vũ Nhu Tử mang theo tình yêu và chúc phúc của cha mình Linh Điệp Tôn Giả.

Nhưng trước khi độ kiếp Vũ Nhu Tử lén cha mượn di động của Lưu Kiếm Nhất sư huynh. Sau đó, Vũ Nhu Tử lặng lẽ gọi điện cho vài bằng hữu tốt của mình, như Sở Xuân Huỳnh cô nương của Sở gia, hoặc như Tống tiền bối mới quen năm nay.

Trò chuyện với tỷ muội thân thiết Sở Xuân Huỳnh cô nương xong, Vũ Nhu Tử vui vẻ bấm số điện thoại của Tống Thư Hàng.

Lúc trước Vũ Nhu Tử nghe nói nhóm Tống tiền bối đã đóng phim xong, trong lòng cô thấy hụt hẫng vô cùng. May mắn cha nói đang quay bộ phim mới do Tam Lãng tiền bối đóng vai chính, Tống tiền bối là khách mời. Không biết giờ này Tống tiền bối đang làm gì nhỉ? Có nghiêm túc tu luyện không đây? Đa đến cảnh giới nào rồi?

Một lúc sau Tống tiền bối vẫn không bắt máy.

Vũ Nhu Tử chớp chớp mắt, hay Tống tiền bối không tiện bắt máy nhỉ? Hay là chờ chút nữa gọi lại?

Vũ Nhu Tử đang suy nghĩ thì đầu dây bên kia đã kết nối.

Sau đó từ ống loa phát ra ma âm xuyên não.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.