Bạch Hạc Chân Quân:
- Thư Hàng tiểu hữu, phiền ngươi chuyển lời cho vị tiên sinh dạy học kia biết là ta về trước rồi nhé! Chào ngươi, gặp lại sau!
Sau khi biết được tin tức của Bạch Tôn Giả, Bạch Hạc Chân Quân đâu còn lòng dạ nào mà ở lại đại học Giang Nam để làm học sinh nữa. Bây giờ hắn hận mình không thể mọc thêm một đôi cánh nữa, bay thật nhanh đến trường học dạy múa máy xúc đất gần đó để tìm Bạch tiền bối.
Tống Thư Hàng còn chưa kịp trả lời, Bạch Hạc Chân Quân đã bay vèo ra khỏi phòng y tế, chớp mắt đã biến mất tăm.
Tống Thư Hàng:
-...
- Mà này, Bạch Hạc đạo hữu có biết trường học kia ở đâu không thế?
Phù Chủ Thất Sinh Phù hỏi.
Tống Thư Hàng lắc đầu đáp:
- Chắc là không biết đâu, nhưng chờ Bạch Hạc tiền bối bay lên cao dõi mắt nhìn xuống thì hẳn là có thể tìm được vị trí của trường học đó thôi.
- Cũng đúng, mong là Bạch Hạc đạo hữu không bị lạc đường.
Phù Chủ Thất Sinh Phù gật đầu nói.
- Thất Sinh Phù tiền bối, vậy vãn bối cũng không quấy rầy ngươi nữa, ta trở lại phòng học trước đây.
Tống Thư Hàng nói.
Trong phòng học còn có bé Thi, mong là không muốn gây ra chuyện phiền toái gì hết!
Phù Chủ Thất Sinh Phù vẫy tay nói:
- Gặp lại sau.
××××××××××××××××××××
Tống Thư Hàng không trở về phòng học ngay mà trước hết tìm một luống hoa không người, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/2394632/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.