Lá măng sống lại đổi lấy cách chữa hàn bệnh, cũng không rõ là lời hay lỗ to nữa.
Nhưng đối với bản thân Tống Thư Hàng mà nói thì Lý Âm Trúc quan trọng hơn lá măng kia. Sau khi nhập mộng trải nghiệm cuộc đời của Lý Thiên Tố đạo trưởng xong, khi đối mặt với Lý Âm Trúc hắn luôn có cảm giác như đối mặt với con gái của mình.
- Chứng hàn bệnh mà ngươi nói cũng không khó chữa. Cách tốt nhất là để cô truyền thụ cho người đó một bộ công pháp phụ trợ... Nhưng bộ công pháp phụ trợ mà cô truyền thụ hơi khó luyện, con gái của người bạn cũ mà ngươi nói lại sống không đến một năm. E rằng còn chưa học được thì đã chết rồi.
Bắc Phương Đại Đế xoa cằm nói.
Tống Thư Hàng cười khổ, tuổi thọ còn lại của Lý Âm Trúc đúng là một vấn đề lớn.
- Cho nên, nếu muốn chữa hết cho con gái của bạn ngươi thì tốt nhất là để cô ra tay trước, luyện chế một viên Băng Phách Đan để thay đổi thể chất của con bé. Sau đó phối hợp với công pháp phụ trợ mà cô truyền thụ, hai cái bù đắp cho nhau, đến lúc đó hàn độc trong cơ thể con bé cũng sẽ được hóa giải hoàn toàn, thậm chí còn có thể hấp thu nó. Nói không chừng con bé còn có thể mượn cơ hội này ngưng tụ được đạo thể đặc thù.
Bắc Phương Đại Đế nói.
- Tiền bối, ngài có thể ra tay cứu Âm Trúc ư?
Tống Thư Hàng hỏi với vẻ mong chờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/2394568/chuong-961.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.