Bạch Tôn Giả quay người mở một hộp gỗ.
Hộp gỗ có kích thước khoảng mười lăm tấc, trên đó có phù văn lơ lửng, tỏa sáng lấp lánh, đó là phù văn pháp thuật ấp trứng linh thú.
Tống Thư Hàng xoa xoa trán mình, quả nhiên cú giã đầu của Bạch Tôn Giả có vấn đề mà.
- Bạch tiền bối, ngài ấp trứng của linh thú gì đó?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Ta cũng không biết. Ta nhặt được quả trứng linh thú này trong một lần mạo hiểm cách đây lâu lắm rồi, nhưng mà… ta cũng quên ta nhặt được nó ở đâu luôn.
Bạch Tôn Giả đáp.
Đời này hắn đã nhặt quá nhiều thứ rồi, không tài nào mà nhớ thứ nào nhặt ở đâu được.
“Linh thú được Bạch tiền bối tìm thấy rồi cất đi sẽ không phải là thần thú đó chứ? Là rồng? Là phượng? Là kì lân, huyền vũ hay là thần thú nào khác đây?
Với thiên phú của Bạch tiền bối thì dù có con thần thú nào bò ra khỏi quả trứng kia, Tống Thư Hàng cũng không kinh ngạc đâu. Bạch tiền bối nhặt được thần thú không phải chuyện lạ gì, Bạch tiền bối không nhặt được thần thú mới là chuyện lạ đời trong thiên hạ.
- Linh thú phá vỏ ra rồi, chúng ta mau nhìn xem nó là con gì đi.
Bạch tiền bối mở chiếc hộp kia ra, phù văn trên hộp tiêu tan, để lộ vật thể màu nâu trong hộp.
Đó là một vật thể hình cầu có lông mềm bao quanh, trông chả liên quan gì đến trứng linh thú cả. Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lieu-thien-quan-tu-chan-noi-chuyen-phiem-quan/2394548/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.