Kê Oa thấy sát thần Trương Vệ Đông không tìm gã để gây sự, thần kinh căng cứng lập tức nới lỏng, cả người mềm nhũn nằm co quắp trên mặt đất. Đám Thiết thủ thấy cái tên đáng sợ kia đi về phía bọn họ thì vừa vặn khác biệt với Kê Oa, hai chân mỗi người run lên, mà ngay cả sắc mặt Thiết thủ cũng trở nên tái nhợt.
Nhưng thân là lão đại, Thiết thủ lại phải cả gan ra mặt.
- Đại ca, lần này là chúng tôi sai, chúng tôi chịu rồi, xin ngài đại nhân đại lượng tha cho chúng tôi một lần!
Thiết thủ thấy Trương Vệ Đông từng bước tới gần, đành chắp tay nói.
- Đại ca? Tôi già như vậy sao? Có điều xưng hô thế này nghe cũng được.
Trương Vệ Đông nhìn sang Thiết thủ sắc mặt tái nhợt, sau đó ném chỗ túi xách tới.
- Vừa hay muốn đón xe lại không còn tiền, coi như anh làm tài xế taxi đi.
Trương Vệ Đông vừa nói vừa đi về phía chiếc Land Rover màu đen.
Thiết Thủ cuống cuồng đón lấy đống túi, thấy Trương Vệ Đông vòng lại không phải vì tiếp tục chà đạp họ, mà chỉ bảo họ làm tài xế taxi một lúc, lòng mới thả lỏng. Y nào còn dám bất mãn rằng bản thân đường đường là lão đại băng đảng đua xe mà phải xách theo túi lớn túi nhỏ của người ta, lại còn phải đi làm lái xe. Thiết thủ xách đống túi chạy vội theo, chẳng còn tí nào phong phạm Hứa Văn Cường nữa.
- Đại ca muốn đi đại học Ngô Châu sao?
Cẩn cẩn thận thận cất kỹ mấy cái túi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-chan-lao-su-sinh-hoat-luc/20715/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.