Chương trước
Chương sau

Lúc này mọi người thấp giọng thương nghị, Tứ *** Nhân Tộc cùng với đám người của Hồ Điệp cốc, Tuyệt Tình cốc bọn họ đều không ai có ý kiến.
- Nhạc tộc trưởng, chúng ta không có ý kiến.
Một nhị tinh Đấu Thánh cất tiếng nói.
- Mọi người đã không có ý kiến, vậy thì từ từ hãy nói, còn bây giờ đại trưởng lão, giao cho ông chuyện này.
Nhạc Thành khẽ nói, sau đó nói lại chi tiết mọi chuyện.
- Vâng tộc trưởng.
*** trưởng lão liền cất tiếng đáp, đối với thương nghị này, đại trưởng lão cũng rõ ràng tất cả, Nhạc gia được chỗ tốt lớn nhất.
Sau đó, Tôn *** Hải, Vũ Văn Minh Quang cùng Hoàng Thanh, Trần Bưu bọn họ cũng đi ra khỏi đại sảnh, những chuyện này bọn họ không muốn nhúng tay vào.
Bốn ngày sau, Nhạc Thành đã cáo biệt mọi người, lên đường tới Song Phong sơn mạch, Nhạc Thành đã ước hẹn với Nhạc Thiên lão tổ mở ra Cửu Thiên phục ma trận ở đó.
Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi và chúng nữ cũng theo Nhạc Thành, mọi người tiến vào trong không gian thông đạo.
Lúc này ở bên trong một cấm chế, Đoan Mộc Cuồng mở hai mắt, ma mang bắn ra bốn phía.
- May mà Nhạc gia có Kim Long thân thể thì Hắc Ám Thần Điện cũng có Hắc Ám thân thể, nếu không thì Hỗn Thế Ma Vương ta không thể chống đỡ nổi, bất quá nửa năm nay cuối cùng cũng đã đạt tới thiên kiếp.
Đoan Mộc Cuồng khẽ nói nhỏ, thủ ấn trong tay áo vung lên, cấm chế trên bầu trời mở ra, thân thể xuất hiện trên một ngọn núi vô danh.
Sau nửa năm nuốt chửng được Hỗn Thế Ma Vương, Đoan Mộc Cuồng cuối cùng cũng đột phá tới Ma giới kỳ, tu vi cũng tăng vọt, cuối cùng cũng cảm ứng được khí tức của thiên địa.
Người tu ma và người tu tiên độ kiếp cũng giống nhau, tiền kiếp là độ tâm, trung kiếp là độ thân, hậu kiếp chính là trực tiếp đối kháng với thiên đạo.
Bất kể tu tiên tu ma hay chánh đạo vẫn là ma môn, Độ thiên kiếp chính là kháng lại thiên địa.
Lúc này Đoan Mộc Cuồng đã biết rằng mình đã thu hút thiên kiếp, vốn hắn định chờ tới khi Hỗn Thế Ma Vương nói cho hắn biết cách độ ma kiếp nhưng Hỗn Thế Ma Vương chưa kịp nói cho hắn thì đã chết rồi.
Mà lúc này Đoan Mộc Cuồng cảm nhận thấy sau khi mình nuốt chửng Hỗn Thế Ma Vương thì đã tới nhị ma tâm kiếp.
Lúc này toàn thân của Đoan Mộc Cuồng một hắc sắc quang ảnh lưu chuyển, ma khí tràn ngập khắp không gian mười dặm.
Trong lòng Đoan Mộc Cuồng lúc này bỗng nhiên hiện ra những chuyện của quá khứ, thời niên thiếu ngây ngô, thanh niên hung tâm vạn trượng, tu luyện cả đời trở thành người mạnh nhất của Hắc Ám Ma Huyết Tộc, cuối cùng đánh chết tộc trưởng và hơn mười vị trưởng lão phản đối rồi lên vị trí tộc trưởng, sáng lập nên Hắc Ám Thần Điện bắt đầu tiến công vào nội lục, một đường vô địch, cuối cùng chính diện giao phong với Tứ *** Nhân Tộc và Tứ đại thú tộc.
Nhưng cuối cùng, Nhạc Thiên đã có thể chống lại hắn, mấy trăm năm đối kháng, cuối cùng hắn bị thương nặng phải tiến vào Thúy Phong Cổ Nham tu luyện ma công.
Cứ như vậy, tất cả mọi chuyện diễn ra.
Theo biến hóa của hắn, trên bầu trời ma khí cũng trở nên tràn ngập.
Ba ngày sau, Đoan Mộc Cuồng cuối cùng cũng không biết nổi mình là ai, ngây ngốc không biết bao lâu, thiên ma khí ở trên trời cũng càng trở nên dày đặc, ở trong đám ma khí, một con quái thú hung tợn há miệng muốn nuốt chửng Đoan Mộc Cuồng.
Khuôn mặt của Đoan Mộc Cuồng sau đó bỗng nhiên mở ra, đúng vào lúc này, con ma thú hung tợn cũng biến mất không còn thấy gì nữa.
Một tiếng âm lệ khô khốc vang lên, trong nháy mắt, Đoan Mộc Cuồng bỗng nhiên cười lớn.
- Dù là ai cũng không có cách nào thay đổi được ta, ta muốn thành ma, ai dám ngăn ta?
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói, sau đó ở xung quanh bầu trời, một mảng thiên ma khí trở nên tràn ngập trôi vào cơ thể của hắn.
Lúc này thân thể của Đoan Mộc Cuồng giống như là cái động không đáy, điên cuồng nuốt chửng ma khí trên bầu trời.
Năm ngày sau, ma khí đã tràn vào cơ thể của Đoan Mộc Cuồng, khí tức cũng đã đến trình độ vô cùng cường hãn.
- Hỗn Thế Ma Vương, ngươi chẳng qua chỉ là phân thân nguyên thần mà thôi, nuốt chửng mấy lão ma kia không có bao nhiêu hiệu quả, ta mới là tốt nhất.
Đoan Mộc Cuồng khoanh chân ngồi trên mặt đất rồi nói.
Thủ ấn của Đoan Mộc Cuồng biến đổi, một đạo thân ảnh từ trong Thần Nông đỉnh xuất hiện.
- Ngươi là ai, Hỗn Thế Ma Vương đâu?
Người bên trong Thần Nông đỉnh chính là xích quỷ vương hắn nhìn Đoan Mộc Cuồng mà hỏi.
- Ta nói cho ngươi ngươi cũng không biết, về phần Hỗn Thế Ma Vương, ngươi ngay lập tức có thể gặp được hắn.
Đoan Mộc Cuồng cười lạnh nói.
- Chẳng lẽ ngươi đã nuốt chửng Hỗn Thế Ma Vương?
Cảm nhận thấy khí tức trên người Đoan Mộc Cuồng, xích quỷ vương kinh hãi mà nói.
- Không sai, hiện tại tới phiên ngươi.
Đoan Mộc Cuồng nói xong, bàn tay phải đã rót một hắc mang lên trên người của xích quỷ vương, sắc mặt của Đoan Mộc Cuồng trở nên trắng bệch, toàn thân pháp lực bị hút ra, thân thể trong nháy mắt trở thành thây khô.
Thủ ấn trong tay của Đoan Mộc Cuồng biến đổi, hắn lại một lần nữa tu luyện.
Ở trong Hạo Thiên Tháp, lúc này Nhạc Thành thở ra một ngụm trọc khí từ đan điền, tinh mang bắn ra bốn phía.
- Chỉ còn một chút nữa là có thể tới đại thừa hậu kỳ đỉnh phong.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng.
Ở trên bầu trời của Song Phong sơn mạch, mấy đạo thân ảnh từ bên trong nhẩy ra, chính là đoàn người Nhạc Thành.
- Sao rồi?
Nhạc Thiên lão tổ tiến tới gần Nhạc Thành mà hỏi.
- Không tệ lắm, chỉ có một số chuyện không tốt.
Nhạc Thành trả lời Nhạc Thiên lão tổ.
- Chúng ta phải mở được Thiên Nguyên đại trận bên trong.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
Tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, trong tay của hắn xuất hiện ba trận bàn.
- Lang Lễ, cửu thiên phục ma đại trận này ngươi có thể mở ra được không?
- Có, ban đầu cửu thiên phục ma đại trận này là do chân vũ đại đế bố trí.
Lang Lễ nói.
Lang Lễ lấy ba trận bàn ra, thân ảnh biến mất ngay tại chỗ, tạo thành một tàn ảnh màu đỏ.
- Xoẹt. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ở trên bầu trời, không gian sóng gợn, một cái khe ở trên không trung xuất hiện.
Lang Lễ lăng không đứng ở trên trời, thân thể đồng thời biến hóa, pháp quyết đánh ra.
- Vù vù, cả bầu trời xuất hiện biến hóa vô cùng lớn, mấy vạn phương viên đều xuất hiện sương trắng mây mù bao phủ.
- Ta đi trước phá trận.
Nhạc Thiên lão tổ nói xong thân ảnh liền biến mất.
- Chúng ta cũng đi xem một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói với mọi người.
Hai canh giờ sau, chúng nhân đã tiến vào thiên linh đại trận.
- Là nơi này.
Nhạc Thiên lão tổ nở ra một nụ cười.
- Lão tổ, có cần hỗ trợ hay không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, hắn cũng không biết Hỗn Nguyên đại trận phải phá thế nào.
- Không cần, chỉ cần xé được một cái khe là được.
Nhạc Thiên lão tổ nói.
- Đi.
Kim mang của Nhạc Thiên lão tổ đã bắn ra, cả khe sâu trở nên đong đưa, thiên nguyên đại trận đã xuất hiện trước mặt mọi người.
- Nguyên khí của thiên nguyên đại trận này xem ra rất nồng nặc.
Nhạc Thành cảm nhận thấy linh khí của thiên địa thì thấy nó rất nồng đậm như ở bên trong Hạo Thiên Tháp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.