Chương trước
Chương sau
Một cỗ lực cắn nuốt tràn ngập, ma khí quanh thân bao vây, Vong Ma không thể nhúc nhích nửa phần.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, dưới chưởng của Hỗn Thế Ma Vương biến thành một khối thây khô.
Ba canh giờ sau, Hỗn Thế Ma Vương thở ra một ngụm trọc khí, thây khô trong tay cũng ném về phía không trung.
- Ma vương, hiện tại đã hút đuợc tên thứ tư, chúc mừng ma vương tu vi lại tăng cường.
Đoan Mộc Cuồng nhìn Hỗn Thế Ma Vương nói.
- Mới đuợc bốn tên, hiện tại thực lực của ta thi triển cũng là nhị kiếp tán ma, còn chưa thể đối phó Lang Lễ, kế tiếp ở nơi nào, chúng ta nhất định lập tức cắn nuốt tên kế tiếp mới được.
Hỗn Thế Ma Vương nói.
- Ma vương, ta được tin tức kế tiếp là ở Đông Tinh Thành.
Đoan Mộc Cuồng nói.
- Chúng ta lập tức đi.
Hỗn Thế Ma Vương lộ ra một tia cười lạnh, lập tức hai người nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Ba ngày sau, có mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở ngoài Thanh Thụ Thành, ở nơi này, mấy đạo thân ảnh ở trên không trung dừng lại, đó là Nhạc Thành cùng Lang Lễ, đám người Thú Ma.
- Chủ nhân, Vong Ma đã chết, hẳn là ba ngày trước.
Thú Ma tìm được một khối thây khô tới trước người Nhạc Thành nói.
- Chết tiệt, chúng ta lập tức đi Đông Tinh Thành, Đại Song nhanh lên.
Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, mỗi lần đều bị Hỗn Thế Ma Vương nhanh chân đến trước, Hỗn Thế Ma Vương thực lực còn muốn mạnh hơn không ít.
Theo sau mọi người liền biến mất tại chỗ, ở Đại Song Vạn Quỷ Đoạt Hồn Kỳ cấp tốc hướng Đông Tinh Thành đi tới.
Trong Thanh Dương Lão Ma cấm chế, cả cấm chế bên trong đều tràn ngập một cỗ thản nhiên ma khí.
Mà ở trong phòng, lúc này Thanh Dương Lão Ma sắc mặt tái nhợt, trên người Dịch Thiến bao vây một mảnh ma khí nồng đậm.
Thanh Dương Lão Ma trên người pháp lực cuồn cuộn không dứt đưa vào trên người Dịch Thiến, đồng thời hơi thở trên người Thanh Dương Lão Ma càng ngày càng yếu, đậu đổ mồ hôi dòng dòng.
Một chỗ trên không trung, có hai đạo than ảnh uyển chuyển gấp rút đi nhanh về phía trước, mà hai người chính là Thượng Quan Uyển Nhi cùng Mộng Yểm.
- Uyển nhi, còn bao lâu mới đến.
Mộng Yểm nhìn Thượng Quan Uyển Nhi hỏi.
- Tỷ tỷ, lở phía trước không xa, tỷ, ngươi nói Thanh Dương Lão Ma kia thực lực rất lợi hại sao, đến lúc đó ngươi cũng phải cẩn thận một chút, ta thấy Thanh Dương Lão Ma ra tay, sư phụ ta một chiêu đều tiếp không đuợc.
Thượng Quan Uyển Nhi nhìnMộng Yểm nói.
- Uyển nhi, ngươi quan tâm ta sao, chúng ta ở cùng một chỗ, chỉ cần ngươi yêu thượng ta.
Mộng Yểm khanh khách cười run cả người, lập tức nói:
- Yên tâm đi, Thanh dương lão ma mặc dù lợi hại, nhưng cũng không làm gì được ta, bất quá ta không thể làm gì đuợc hắn.
- Đại tỷ, ngươi là nữ nhân, ta đây sao yêu ngươi đuợc, bất quá ta nhất định sẽ ở bên cạnh ngươi, ta đáp ứng ngươi liền làm được.
Thượng Quan Uyển Nhi hơi thở dài nói.
- Vì cái gì ta là nữ nhân, ngươi không thể yêu ta, cùng nữ nhân ở cùng một chỗ, còn hơn xú nam nhiều.
Mộng Yểm cười khanh khách nói.
- Đại tỷ, phía trước chính là kết giới ta không thể liên hệ tới.
Một lát sau, ở một chỗ trên không trung, Thượng Quan Uyển Nhi đình chỉ thân hình phi hành đứng ở trên không trung nói.
- Xuy.
Mộng Yểm nhìn chăm chú chung quanh, trong tay thủ ấn biến hóa, một đạo quang mang màu đỏ quét về phía trên không, ở trên không trung hiện ra một đạo không gian sóng gợn như ẩn như hiện chớp lên.
- Nơi này Thanh dương lão ma bố trí cấm chế, ngươi tự nhiên không thể nhìn ra.
Mộng Yểm trên mặt hiện lên một tia ngưng trọng nói.
- Đại tỷ, chúng ta vào đi thôi, nhìn xem sư phụ ta, Thiến nhi cùng môn nhân có lọt vào độc thủ của Thanh Dương Lão Ma hay không,
Thượng Quan Uyển Nhi nhất thời sốt ruột lên, ánh mắt khẩn cầu nhìn chăm chú vào Mộng Yểm nói.
- Đừng nóng vội, ta còn muốn nhìn xem mới được, ta mạnh mẽ phá vỡ cấm chế này, Thanh Dương Lão Ma lập tức sẽ biết.
Mộng Yểm nhìn Thượng Quan Uyển Nhi nói.
- Hô.
Bên trong cấm chế, Thanh Dương Lão Ma thủ ấn không ngừng biến hóa, đồng thời cuối cùng một tia pháp lực cũng đưa vào trong cơ thể Dịch Thiến.
- Thiến nhi, tốt lắm, chúng ta có thể bắt đầu giao hợp, chúng ta lập tức có thể chiếm được rất nhiều chỗ tốt.
Thanh Dương Lão Ma chậm rãi nói, trên mặt sắc mặt tái nhợt, trên nét mặt nhìn qua uể oải không chịu nổi.
- Hảo, ta chờ một ngày đã lâu rồi.
Dịch Thiến thủ ấn vừa thu lại, nói, thân hình hơi di động, quay mắt nhìn về phía Thanh Dương Lão Ma đứng lên, trên mặt mị ý mười phần, chính là lúc này trong cơ thể áp chế một thân tu vi Thanh Dương Lão Ma, tựa hồ là không tốt, lục phủ ngũ tạng cùng toàn thân kinh mạch đều yếu ớt vô cùng.
- Bảo bối, ta chờ lâu như vậy, khoái chết ta, hôm nay rốt cục có thể được ngươi.
Thanh Dương Lão Ma sắc mặt tái nhợt nhưng vẫn lộ ra nụ cười, hai tay vuốt ve thân thể Dịch Thiến.
- Ta cũng vậy, hôm nay rốt cục đến lúc rồi.
Dịch Thiến mỉm cười nói, dựa thế liền hướng trong lòng Thanh Dương Lão Ma ngả xuống.
- Thanh Dương Lão Ma, ngươi đi chết đi, ngươi lừa ta sao, ta muốn vi sư tổ báo thù, vì tông môn báo thù.
Đúng lúc này, Dịch Thiến sắc mặt đại biến, ánh mắt dễ thương đột nhiên hàn ý loé ra, một đạo chưởng ấn trực tiếp bổ về phía Thanh Dương Lão Ma, gần trong gang tấc, chưởng ấn Dịch Thiến nháy mắt rơi vào trên người Thanh Dương Lão Ma.
- Oành.
Một đạo lực lượng bạo liệt nứt toác cái giường ra, cái giường trong nháy mắt bị lực lượng làm cho sụp đổ, không biết khi nào một chưởng của Thanh Dương Lão Ma cũng đến người Dịch Thiến, tựa hồ sớm đã có chuẩn bị rồi.
Đồng thời thân hình Dịch Thiến cùng Thanh Dương Lão Ma cũng thối lui về sau, trong miệng hai người đều phun ra một ngụm máu tươi, một chiêu này hai người tựa hồ đều bị thương rồi.
- Tiện tỳ muốn chết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Thanh Dương Lão Ma nháy mắt lau đi vết máu ở khóe miệng căm tức nhìn Dịch Thiến nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.