Chương trước
Chương sau
Người của Tứ Đại Thú Tộc không nhịn được mà nở ra một nụ cười, đồng thời bọn họ cũng chờ xem náo nhiệt.
- Ngươi là ai, ngươi phải biết rằng ngươi đang nói gì.
Sắc mặt của Hoàng Ma biến đổi, cơ thể cũng run lên.
- Ta đang nói chuyện với Nhạc gia trưởng lão, chẳng lẽ ngươi muốn cắn ta?
Nhạc Thành nhẹ nhàng nhìn Hoàng Ma mà nói.
Lời nói này khiến cho mọi người liền nở thêm một nụ cười, vừa rồi Nhạc Thành đúng là nói chuyện với Nhạc Dao, mà Hoàng ma chen vào một câu đó chính là thừa nhận mình là chó hoang.
Thấy mọi người cười, sắc mặt của Hoàng Ma càng trở nên khó nhìn, đôi mắt giống như là phát hỏa vậy, khí tức cường hãn bao trùm lên trên người của Nhạc Thành.
Dưới sự uy áp của cường giả Đấu Thánh, khí tức tuyệt đối là cường hãn, cho dù thập tinh Đấu Tôn cũng khó có thể ngăn cản.
Lúc này khí tức cường hãn của Hoàng Ma bao vây Nhạc Thành, ánh mắt của Hoàng Ma trở nên lạnh như băng, Hoàng Ma muốn hạ uy, nhất định phải giáo huấn Nhạc Thành.
- Hoàng Ma, ngươi dám?
Nhạc Dao cũng là nhất tinh Đấu Thánh, nhìn thấy Hoàng Ma uy áp Nhạc Thành, hắn đã muốn phản kích.
- Nhạc Dao trưởng lão, không cần phải vội.
Nhạc Thành mỉm cười ngăn Nhạc Dao lại, trước khí tức uy áp của Hoàng Ma hắn vẫn lộ vẻ điềm đạm.
Nhìn thấy Nhạc Thành ngăn cản, Nhạc Dao do dự một chút, sau đó nhìn thấy thần sắc của Nhạc Thành không bị sao thì lùi về sau hai bước.
- Khí tức uy áp.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, nếu như Hoàng Ma công kích thì Nhạc Thành còn chạy hắn không phải là đối thủ của Hoàng Ma, bây giờ hắn mới chỉ có thực lực Phân Thần trung kỳ mà thôi.
Tuy nhiên khí tức uy áp thì khác, đây là thực lực tu vi áp chế, so với linh hồn áp chế của Luyện Dược Sư thì có khác nhau nhưng Nhạc Thành vẫn không sợ, cho dù là thập tinh Đấu Thánh khai triển uy áp khí tức Nhạc Thành cũng không sợ bởi vì Nhạc Thành trước kia chính là siêu cấp tán tiên, loại thực lực này cường giả thập tinh Đấu Thánh cũng khó có thể áp chế.
- Hắc Ám Thần Điện, chút bổn sự đó dường như không được tốt lắm, thảo nào khó trách ngươi trốn đông trốn tây.
Nhạc Thành nhìn thấy uy áp của Hoàng Ma thì thản nhiên mà nói, bộ dạng giống như không để Hoàng Ma vào mắt.
Lúc này ở xung quanh có tới hai trăm cường giả, khí túc uy áp thế nào bọn họ dĩ nhiên biết rõ, nhưng Nhạc Thành lại không để Hoàng Ma vào trong mắt thì mọi người đều lau mắt nhìn Nhạc Thành.
- Nhạc Dao, Tôn Lạc Vũ Văn Nam còn có Trần Xuân, Hoàng Vũ những cường giả này đều trợn mắt há hốc mồm, tựa hồ như bọn họ không dám tin.
Lúc này kinh ngạc nhất chính là Hoàng Ma, sắc mặt của hắn trở nên khó nhìn, hắn không ngờ hắn hạ uy áp như vậy mà vẫn không có tác dụng.
- Chẳng lẽ thanh niên này là cường giả Đấu Thánh?
Trong lòng Hoàng Ma nổi lên nghi ngờ.
- Tiểu tử, Hắc Ám Thần Điện nhất định sớm muộn cũng khiến ngươi hối hận.
Hoàng Ma oán hận thu hồi khí tức uy áp mà lạnh lùng nói.
- Lão cẩu, ngươi đừng có mà sủa nữa, ta chính là Nhạc Thành, lần trước Đan Vương Hôi Ma, Địa Ma của Hắc Ám Thần Điện cũng chính là do một tay ta giết, lần sau ta sẽ trực tiếp đến tổng điện của các ngươi.
Nhạc Thành thu hồi thần sắc lại trong mắt hiện ra một vẻ lạnh lẽo.
Vừa rồi dưới khí tức uy áp của Hoàng Ma, Nhạc Thành cũng đã đạt đến trình độ chống lại, tuy nhiên thực lực của Hoàng Ma hiện tại vẫn mạnh hơn hắn rất nhiều.
- Tiểu tử, ngươi chính là Nhạc Thành, được, được nhớ kỹ cho ta.
Hoàng Ma hung hăng nhìn Nhạc Thành, sau đó một đám người Hắc Ám Thần Điện cũng nhìn hắn, trong mắt bọn họ tràn ngập hận ý.
- Ta sẽ chờ một ngày nào đó quét sạch Hắc Ám Thần Điện các ngươi.
Nhạc Thành lạnh lùng la lớn.
- Thật không, chỉ bằng ngươi sao, ngươi cho rằng ngươi là ai, Nhạc Thiên sao? Đáng tiếc ngay cả Nhạc Thiên cũng không làm được.
Hoàng Ma nhìn Nhạc Thành mà lạnh nhạt nói:
- Mạng của ngươi ta muốn, sau khi rời khỏi Thúy Phong Cổ Nham, ngươi sẽ phải chết.
- Thật không, Hoàng Ma, ngươi cũng đừng nên quá kiêu ngạo, Nhạc Thành chính là con rể của Vũ Văn gia, ngươi dám động thủ với hắn, Vũ Văn Nam ta sẽ không tha cho ngươi.
Vũ Văn Nam mở miệng nói.
- Không sao, Nhạc Thành cũng có chút quan hệ với Trần gia, nếu như có người động đến hắn thì Trần Xuân ta cũng không khoanh tay đứng nhìn.
Trần Xuân cất tiếng nói, bởi vì phương thuốc luyện đan của Nhạc Thành nên Trần Xuân vẫn thiếu nợ hắn một nhân tình.
- Thần Hoàng tộc chúng ta cũng đứng chung một phía với Nhạc gia, ai động vào Nhạc Thành Hoàng Vũ ta cũng không tha cho hắn.
Hoàng Vũ mở miệng nói.
- Nếu như Nhạc Thành xảy ra chuyện gì, Tôn gia cũng không để yên.
Tôn Thi Thi ở bên cạnh Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Hoàng Ma, ngươi muốn làm cái gì, Nhạc gia chúng ta tuyệt đối không để cho các ngươi khi dễ.
Một đám cường giả Đấu Thánh tỏ thái độ với Nhạc Thành, Tứ Đại Thú Tộc cảm thấy bất ngờ, ngay cả Hoàng Ma và Thanh Ma cũng không nghĩ Nhạc Thành có một mạng lưới quan hệ tốt như vậy.
Sắc mặt của Hoàng Ma biến đổi, cơ thể của hắn từ từ nhúc nhích, tâm tình tựa hồ như không tốt lắm.
Hoàng Ma vô cùng biết rõ, nếu bây giờ động thủ thì Hắc Ám Thần Điện nhất định sẽ thiệt thòi.
- Hừ, quên đi, tên tiểu tử này, chuyện ở Thúy Phong Cổ Nham sau này hãy nói.
Hoàng Ma oán hận cất tiếng.
- Hoàng Ma, ngươi nên biết rằng Nhạc gia hiện tại tha cho ngươi nhưng sau này thì không biết thế nào.
Trong mắt của Nhạc Thành lóe lên Hàn Quang.
- Xoẹt xoẹt.
Sắc mặt của Hoàng Ma biến đổi, hắn còn muốn nói gì nữa thì bỗng nhiên từ trên không trung vang lên một thanh âm chấn động.
- Nhạc Thành Cổ Nham đã xuất hiện, Thúy Phong Cổ Nham kỳ thật chính là đỉnh núi chỗ chúng ta vừa ra, đây chính là Thúy Phong, chút nữa ngươi sẽ nhìn thấy cổ nham bí ẩn.
Nhạc Dao cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Cổ Nham đến tột cùng là gì?
Trong lòng Nhạc Thành đã cảm thấy kỳ quái.
Lúc này thanh âm càng lúc càng chấn động, thanh âm phát ra từ trong dãy núi, từng tiếng động quỷ dị vang lên, sau đó không gian cũng tràn ngập khí tức.
Đồng thời lúc này, ở trên dãy núi đã bị bao bọc bởi một lớp sương mù, lớp sương mù này khiến cho ngay cả cường giả Đấu Tôn cũng không nhìn thấy biến hóa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mây mù bao bọc và lượn lờ, vô cùng quỷ dị, khiến cho cường giả Đấu Tôn và Đấu Thánh cũng như muốn run lên.
- Cô Nham hiện ra.
Nhạc Dao kích động nói khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Nhạc Thành chăm chú nhìn cảnh tượng quỷ dị trước mắt.
- Nơi này cũng thật bí ẩn.
Nhạc Thành thì thầm nói trong lòng.
Mọi người lúc này cũng nhìn biến hóa phái trước, chỗ này cũng tràn ngập khí tức.
Nhạc Thành do dự một chút, sau đó thủ ấn của hắn đánh ra, từng thần thức bay lượn, Nhạc Thành cũng không biết thung lũng đã xảy ra chuyện gì.
Thần thức của Nhạc Thành nhanh chóng tiến vào trong lớp sương mù, tại cảm ứng, Nhạc Thành biết rằng lớp sương mù đang qua lại.
- Ông.
Một lát sau đầu óc của Nhạc Thành như muốn mê muội, sau đó khí tức quỷ dị bị đánh tan, sắc mặt của Nhạc Thành cũng muốn tái nhợt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.